BĂNG - Trang 117

“Anh có nghĩ là họ phạm tội không?” Cô sen đầm hỏi.
“Ai?”
“Hai gã bảo vệ.”
“Tôi không biết.”
Servaz lấy di động ra và gọi đến số của lâu đài. Một giọng nữ trả lời.
“Tôi là sĩ quan chỉ huy Servaz thuộc tổ điều tra hình sự Toulouse. Vui

lòng cho tôi gặp Éric Lombard.”

“Anh nói tên anh là gì cơ?”
“Servaz.”
“Vui lòng giữ máy.”
Một hồi chuông tưởng như vô tận. Rồi giọng của một người đàn ông

trung niên vang lên.

“Alô?”
“Vui lòng cho tôi nói chuyện với Éric Lombard.”
“Cho hỏi ai gọi đó?”
“Sĩ quan chỉ huy Servaz, thuộc tổ hình sự.”
“Anh gọi về vấn đề gì?”
Servaz cảm thấy cơn giận đang trào lên. “Nghe này, ông chủ của các vị

chính là người đã yêu cầu gặp tôi. Trong khi tôi đang có đủ chuyện phải
giải quyết. Vì thế tôi không có thì giờ để lãng phí đâu!”

“Mời anh đánh vẫn rõ ràng tên mình và nhắc lại lý do anh gọi đến đây,”

người đàn ông ở đầu dây bên kia vẫn điềm tĩnh. “Ngài Lombard cũng
không có thì giờ để lãng phí.”

Sự ngạo mạn của người đàn ông khiến Servaz á khẩu. Suýt nữa thì anh

gác máy, nhưng kịp thời trấn tĩnh lại.

“Servaz, S-E-R-V-A-Z. Tôi gọi để trao đổi về vụ án con ngựa của anh ta,

con Tự Do.”

“Sao anh không nói sớm? Xin giữ máy.”
Người đàn ông trở lại sau hai mươi giây.
“Ngài Lombard sẽ đợi anh vào lúc 3 giờ chiều nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.