BĂNG - Trang 174

11

N

gày Chủ nhật ở Viện. Sự tĩnh lặng lạ lùng ngự trị, khiến Diane có cảm

giác nơi này đã bị bỏ hoang. Cô chui ra khỏi chăn và đi về phía nhà tắm bé
tí, lạnh buốt. Cô tắm vội, gội đầu, sấy khô tóc và đánh răng với tốc độ
nhanh nhất có thể vì quá lạnh.

Khi trở ra, cô liếc nhanh ngoài cửa sổ. Sương mù. Như sự hiện diện của

một bóng ma đã dùng năng lực hắc ám để ngụ lại. Nó trôi dạt trên lớp tuyết
dày, nhấn chìm những cây lãnh sam trắng. Cả Viện bị sương mù bao phủ,
tầm nhìn chỉ còn 10 mét, như thể bị chặn lại bởi một bức tường hơi trắng
xóa. Cô kéo chiếc áo choàng tắm sát vào người.

Kế hoạch của cô là lái xe xuống Saint-Martin rồi đi bộ quanh những con

phố. Cô nhanh chóng thay đồ và rời khỏi phòng. Căng tin ở tầng trệt vắng
tanh, ngoại trừ một nhân viên đang trực. Cô gọi một cốc cappuccino và một
chiếc bánh sừng bò rồi tới ngồi xuống bàn cạnh cửa sổ lớn. Chưa đầy hai
phút sau, một người đàn ông trạc 30 tuổi mặc áo blu trắng đi vào phòng và
cầm lấy một cái khay. Cô kín đáo quan sát, anh ta gọi một cốc cà phê sữa
lớn, một nước cam và hai chiếc bánh sừng bò, đi về phía cô.

“Chào buổi sáng. Tôi ngồi đây được không?”
Cô gật đầu mỉm cười và giơ tay ra tự giới thiệu, “Diane Berg, tôi là…”
“Tôi biết. Tôi là Alex. Y tá điều dưỡng. Thế nào, cô đã ổn định chỗ ở

chưa?”

“Tôi mới chỉ đến đây…”
“Không dễ dàng, phải không? Hồi mới đến và nhìn thấy nơi này, suýt

nữa tôi đã quay lại xe và chạy mất,” anh ta cười. “Tôi thậm chí còn không
ngủ ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.