BĂNG - Trang 267

bao giờ nói về ‘mối quan hệ’ này với bất kì ai, ngay cả Servaz. Ngoài mặt,
cậu cũng tỏ ra giống các thành viên khác trong đội, đề phòng báo giới.
Nhưng quan điểm bí mật của cậu lại khác. Cũng như chính trị gia, một cảnh
sát chỉ có thể thăng tiến, và thậm chí là thăng tiến đáng kể, khi có một hai
nhà báo hậu thuẫn.

Ngồi sau tay lái, Servaz gọi vào số của Ziegler. Cuộc gọi chuyển vào hộp

thư thoại. Anh cúp máy. Lại gọi cho Espérandieu.

“Tôi tìm thấy một tấm ảnh ở chỗ Grimm,” anh nói. “Tôi muốn cậu phục

chế.”

Tổ điều tra có phần mềm xử lý hình ảnh, nhưng chỉ Espérandieu và

Samira là biết sử dụng.

“Ảnh loại nào? Kĩ thuật số hay tín hiệu tương tự?”
“Giấy. Một bản cũ. Chụp một nhóm người. Một trong số đó là Grimm,

và người nữa là Chaperon, thị trưởng Saint-Martin. Hình như cả bọn đều
đeo cùng một chiếc nhẫn triện. Nó khá mờ, nhưng có gì đó khắc ở trên. Tôi
muốn cậu tìm ra là gì.”

“Anh nghĩ có thể là một dạng câu lạc bộ, như Hội Phù luân hay Hội Tam

điểm không?”

“Tôi không biết, nhưng…”
“… ngón áp út bị cắt,” trợ lý của anh đột nhiên nhớ ra.
“Chính xác.”
“Được rồi, anh có thể scan tấm ảnh đó và gửi cho em từ chỗ sen đầm

không? Để em xem xem. Nhưng phần mềm của chúng ta chủ yếu dùng để
xử lý ảnh kĩ thuật số. Với ảnh cũ được scan thì không hiệu quả lắm.”

Servaz cảm ơn cậu. Anh chuẩn bị lái xe đi thì điện thoại kêu. Là Ziegler.
“Anh gọi à?”
“Tôi tìm thấy một thứ,” anh nói luôn. “Trong căn nhà gỗ của Grimm.”
“Nhà gỗ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.