BĂNG - Trang 35

để giúp ích cho Éric Lombard, người bạn thân tình của các nhà chức trách
tối cao trong chính phủ.

“Thế ngài Lombard mà chúng ta nhắc tới đang ở đâu rồi?”
“Đi Mỹ công tác. Trước khi liên hệ, chúng tôi muốn xác nhận xem có

đúng đây là một trong những con ngựa của anh ta không.”

“Quản gia nhà anh ta đã báo mất một con ngựa vào sáng nay,” Maillard

giải thích. “Chuồng nó trống không. Các mô tả đều khớp. Không lâu nữa
ông ta sẽ đến đây.”

“Ai tìm thấy con ngựa? Mấy người công nhân?”
“Phải, trên đường lên trạm, vào sáng nay.”
“Họ có hay lên không?”
“Ít nhất hai lần một năm, vào đầu đông và ngay trước khi tuyết tan,”

giám đốc nhà máy trả lời. “Đây là một nhà máy cũ, máy móc cũng cũ. Vì
thế chúng tôi phải bảo dưỡng định kì ngay cả khi chúng vẫn tự vận hành
mà không cần giám sát. Lần cuối công nhân lên đó là ba tháng trước.”

Servaz nhận thấy đại úy Ziegler không hề rời mắt khỏi anh.
“Chúng ta có biết thời điểm tử vong không?”
“Theo kết quả kiểm tra ban đầu thì vào khoảng nửa đêm,” Maillard nói.

“Khám nghiệm tử thi sẽ cho kết quả chi tiết và chính xác hơn. Dù gì, cứ
như thể thủ phạm đã biết từ trước rằng sắp có công nhân lên đó.”

“Vào nửa đêm? Nhà máy không có nhân viên an ninh sao?”
“Có. Có hai bảo vệ, phòng của họ ở cuối tòa nhà này. Họ nói rằng không

hề nghe hay nhìn thấy bất cứ thứ gì bất thường.”

Servaz ngập ngừng, mày nhíu lại. “Nhưng không thể cứ thế mà di

chuyển con ngựa đi đúng không? Ngay cả khi nó đã chết. Ít nhất vẫn cần
phương tiện gì đó. Xe tải chẳng hạn. Không có khách viếng thăm hay ô tô
nào đến đây sao? Không gì hết à? Phải chăng họ ngủ gật và không dám nói
ra? Có thể họ đang theo dõi một trận đấu trên tivi? Hoặc một bộ phim? Và
cứ hình dung xem, làm sao để chất cái xác lên cáp treo rồi kéo lên kia, treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.