BĂNG - Trang 380

“Không. Cái tay… nạn nhân, Perrault, đã gọi điện cầu cứu cậu?”
“Đúng.”
“Sao lại là cậu?”
“Tôi không biết.”
“Cậu không thử can ngăn Perrault đừng lên cáp à?”
“Tôi không có thời gian.”
“Thế còn toàn bộ câu chuyện về các nạn nhân tự tử? Chuyện đó thì liên

quan gì?”

“Hiện tại chúng tôi vẫn chưa biết rõ. Nhưng Hirtmann đã gợi ý như thế

trong lần chúng tôi gặp nhau.”

“Ý cậu là gì?”
“Hắn… khuyên tôi chú ý tới những vụ tự tử.”
Vilmer nhìn anh với vẻ sững sờ, sững sờ thực sự chứ không hề vờ vịt, “Ý

cậu là Hirtmann đang chỉ vẽ cách tiến hành cuộc điều tra?”

Servaz nhíu mày, “Nhìn nhận vấn đề như thế thì có hơi… đơn giản thái

quá.”

“Đơn giản thái quá?” Vilmer cao giọng. “Tôi có cảm tưởng các cậu đang

ôm đồm quá đấy, sĩ quan chỉ huy ạ. Cậu có DNA của Hirtmann, không phải
sao? Còn cần thêm gì nữa? Hắn không thể rời khỏi Viện có nghĩa là đang
tồn tại một tên tòng phạm trong đó. Tìm tên ấy là được!”

Thật là tuyệt khi ngắm nghía vụ án từ xa, bỏ qua các chi tiết và bởi thế

nhận thấy mọi thứ thật đơn giản, Servaz thầm nghĩ. Nhưng về cơ bản,
Vilmer đã đúng.

“Cậu có những manh mối nào rồi?”
“Vài năm trước có một vụ đâm đơn kiện Grimm và Perrault vì tống tiền.

Tống tiền tình dục.”

“Thì sao?”
“Có vẻ như không phải lần duy nhất họ gây chuyện. Thậm chí có thể họ

đã làm điều kinh khủng hơn với các phụ nữ khác. Hoặc với trẻ vị thành
niên … Đây có thể là động cơ mà chúng ta đang tìm kiếm.” Servaz ý thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.