BĂNG - Trang 40

“Ngựa hồng?” Servaz hỏi nhỏ Ziegler.
“Ngựa Thuần Chủng chưa đầy một năm tuổi.”
Trong khi Ziegler xem xét xấp tài liệu, Servaz không thể không thầm

khen ngợi nét mặt nhìn nghiêng của cô. Cô rất hấp dẫn, với phong thái uy
nghiêm và hiểu biết. Anh đoán cô khoảng hơn 30 tuổi. Cô không đeo nhẫn
cưới. Servaz thắc mắc không biết cô có người yêu chưa hay vẫn đang độc
thân. Hoặc cũng đã ly dị, giống như anh.

“Chắc là ông phát hiện ra con ngựa đã biến mất khỏi chuồng vào sáng

nay,” anh nói với viên quản gia.

Marchand nhìn anh bằng ánh mắt bén nhọn tỏ rõ sự khinh thị của một

chuyên gia đối với kẻ ngoại đạo.

“Tất nhiên là không. Ngựa của chúng tôi không ngủ trong chuồng,” ông

ta khịt mũi. “Bọn chúng đều có gian thả riêng. Hoặc trong nhà, hoặc ngoài
bãi cỏ có mái che để tiện quây quần với nhau. Đúng là tôi thấy gian thả của
nó trống không, điều đó là sự thật. Và thấy các dấu hiệu chứng tỏ khu trại
bị đột nhập.”

Servaz không hiểu sự khác nhau giữa chuồng và gian thả nhưng điều này

có vẻ khá quan trọng với Marchand.

“Tôi hy vọng anh sẽ tìm ra bọn khốn đã làm việc này,” Marchand nói.
“Sao ông lại cho là bọn?”
“Vì Chúa, anh nghĩ rằng chỉ một người mà có thể mang con ngựa lên đây

sao? Tôi nghĩ phải có hệ thống an ninh xung quanh nhà máy chứ.”

Xem chừng không ai chuẩn bị câu trả lời cho thắc mắc ấy. Cathy

d’Humières nãy giờ vẫn đứng sang một bên bỗng tiến về phía người quản
gia, “Xin ông vui lòng nói với anh Lombard rằng chúng tôi sẽ cố gắng hết
sức để tìm ra hung thủ. Anh ta có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào. Mong ông
chuyển lời hộ.”

Marchand săm soi vị quan chức cấp cao trước mặt mình như nhà dân tộc

học đứng trước đại diện của một bộ lạc kì bí ở Amazon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.