BĂNG - Trang 440

Không, không thể, bởi anh đã nghe thấy tiếng chiếc Volvo lái đi mất! Anh
tổng kết lại từng sự kiện trong hai ngày vừa qua. Chaperon đột ngột tháo
chạy, ngôi nhà trống không, phát hiện áo choàng và nhẫn, hộp đạn trên bàn
làm việc.

“Cậu đang đến rất gần sự thật,” Saint-Cyr kết luận, lo âu nhìn anh. “Cậu

đã tới gần rồi.”

Ông dừng mắt ở cổ Servaz và tiếp tục, “Nhưng việc này… những gì hắn

làm với cậu là tàn bạo không sao tả xiết, chừng như hiện tại không gì có thể
cản hắn lại. Hắn sẵn sàng giết một cảnh sát nếu cần.”

“Hắn, hoặc họ,” Servaz nói.
Saint-Cyr nhìn anh bằng ánh mắt sắc bén, “Rất đáng lo cho Chaperon.”
“Anh không có ý tưởng gì về nơi ông ta có thể ẩn nấp sao?”
Ông trầm ngâm, “Không. Nhưng Chaperon rất thích đi bộ và leo núi.

Anh ta biết mọi nẻo đường và mọi nơi trú ẩn ở cả hai bên biên giới. Cậu
nên tìm sự giúp đỡ của sen đầm vùng núi.”

Hẳn nhiên rồi. Tại sao anh không nghĩ tới điều đó sớm hơn nhỉ?
“Tôi đã làm một món ăn nhẹ,” Saint-Cyr nói. “Theo yêu cầu của cậu. Cá

hồi sốt hạnh nhân. Món Tây Ban Nha. Đảm bảo cậu sẽ thích.”

Ông đi vào bếp và trở lại với hai chiếc đĩa bốc khói nghi ngút. Servaz

uống thêm một ngụm rượu rồi bắt đầu thưởng thức món cá hồi. Món ăn tỏa
hương hấp dẫn. Nước xốt thanh nhẹ, được nêm nếm rất vừa miệng, thoáng
vị hạnh nhân, gừng, chanh và mùi tây.

“Cậu có nghĩ rằng ai đó đang trả thù cho những thiếu niên kia không?”
Servaz nhăn mặt gật đầu. Cổ họng anh đau đớn mỗi khi nuốt. Chẳng mấy

chốc anh đã mất cảm giác ngon miệng và đẩy chiếc đĩa ra.

“Tôi xin lỗi, chỉ là tôi không thể,” anh nói.
“Đương nhiên rồi. Tôi sẽ lấy cà phê cho cậu.”
Servaz đột nhiên nhớ ra hình trái tim được khắc trên vỏ cây. Với năm cái

tên. Năm trong bảy nạn nhân tự tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.