BĂNG - Trang 451

nhưng cũng dễ bị phát hiện, vì cả đại lộ dài tít tắp chẳng còn bóng người
nào khác.

“Cô ta sẽ nhận ra chúng ta nếu cứ tiếp tục thế này,” Espérandieu lái chậm

hơn.

Họ bỏ lại thị trấn nhỏ đằng sau và lái thêm chừng mười phút nữa với tốc

độ sên bò, qua những ngôi làng trống trải, những cánh đồng trắng tuyết hai
bên đường.

Espérandieu để Ziegler đi trước khá xa, cho tới lúc họ chỉ còn nhìn thấy

đèn hậu của chiếc xe máy yếu ớt sáng lên trong bóng đêm như một đầu
thuốc cháy. “Cô ta đang tới nơi quái quỷ nào vậy?”

Servaz có thể nhận thấy sự hoang mang trong giọng nói của Espérandieu.

Cũng hệt như tâm trạng anh lúc này. Anh không trả lời.

“Anh có nghĩ là cô ta đã tìm thấy Chaperon rồi không?”
Servaz đờ người với ý nghĩ đó. Anh bỗng căng thẳng tột độ, và chìm

trong nỗi sợ hãi khi nghĩ tới những chuyện có thể xảy ra. Các diễn biến
dường như đều ám chỉ anh đang đi đúng hướng. Cô đã nói dối anh. Cô
không hề đi ngủ mà ra ngoài lúc nửa đêm, lén lút, không một ai biết. Anh
không thể dừng việc tua đi tua lại những giai đoạn của cuộc điều tra trong
đầu, và mọi chi tiết đều chỉ vào cô.

“Cô ta đã rẽ phải.”
Servaz cố căng mắt nhìn. Ziegler đã rời khỏi con đường để đi vào một

bãi đỗ sáng đèn bên ngoài một tòa nhà hình chữ nhật trông giống vô số kho
hàng nằm nhan nhản dọc đường cái. Qua màn tuyết, họ thấy ánh đèn nê
ông sáng lên trong bóng tối. Ánh sáng hắt lên khuôn mặt nhìn nghiêng của
một phụ nữ. Cô ta đang hút thuốc và đội chiếc mũ quả dưa trên đầu. Nhìn
theo khói thuốc bốc lên, hai người lờ mờ thấy dòng chữ CHUỐI HỒNG.
Espérandieu giảm tốc độ một lần nữa. Họ thấy Ziegler dừng xe máy và
xuống xe.

“Cái gì thế?” Servaz hỏi. “Một hộp đêm sao?”
“Quán bar dành cho các cô gái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.