BĂNG - Trang 47

cực kì khẩn cấp. Và cũng chỉ khi nào điều kiện thời tiết cho phép.”

Chiếc trực thăng bắt đầu nhẹ nhàng đáp xuống mặt phẳng được cào bằng

giữa một đám hỗn độn rải rác tuyết hạt

và băng tích. Xung quanh họ phủ

đầy một lớp mây tuyết xôm xốp. Servaz có thể đọc ra một chữ H khổng lồ
bên dưới tuyết.

“Chúng ta gặp may rồi.” cô nói vào tai nghe. “Năm tiếng trước, khi đội

công nhân phát hiện ra cái xác, chúng tôi không lên được tới tận đây vì thời
tiết quá xấu!”

Bộ càng trực thăng đã chạm tới mặt đất. Servaz cảm thấy như mình vừa

được hồi sinh. Mặt đất rắn chắc, ngay cả trên độ cao hơn 2.000 mét. Nhưng
họ vẫn sẽ phải đi xuống lần nữa theo cách đó, và chỉ nghĩ đến thôi đã đủ
khiến cho dạ dày anh quặn thắt.

“Nếu tôi hiểu đúng, khi thời tiết xấu và đường hầm đầy nước, những

người công nhân sẽ bị cầm tù trong núi. Vậy nếu gặp tai nạn thì họ phải
làm sao?”

Đại úy Ziegler nhăn mặt.
“Họ phải tháo cạn đường hầm và quay trở lại cáp treo qua giếng đứng.

Mất ít nhất hai tiếng, có thể đến ba tiếng, để tới trạm dừng cáp treo.”

Servaz thực sự muốn biết những gã này được trả bao nhiêu cho ngần ấy

mạo hiểm.

“Nhà máy thuộc về ai?”
“Tập đoàn Lombard.”
Tập đoàn Lombard. Cuộc điều tra vừa mới bắt đầu và đây là lần thứ hai

cái tên này xuất hiện. Servaz tưởng tượng ra một sự kết hợp bùng nhùng
giữa các doanh nghiệp, công ty con, công ty cổ phần, không chỉ ở Pháp mà
nhiều khả năng ở cả nước ngoài. Giống như một con bạch tuộc vươn xúc tu
tới mọi nơi, và máu chính là tiền, hàng tỉ đồng chảy từ các xúc tu ấy về trái
tim. Servaz không phải chuyên gia trong lĩnh vực thương mại, nhưng cũng
như hầu hết mọi người, ít nhiều anh cũng biết từ ‘đa quốc gia’ có nghĩa là
gì. Một nhà máy cũ thế này còn có thể mang về lợi lộc gì cho một tập đoàn
như Lombard?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.