BĂNG - Trang 508

“Trông cậu có vẻ không ổn lắm,” ông thẩm phán già nói, đặt ly của mình

xuống và chăm chú quan sát.

“Tôi khá hơn rồi, và tôi sẽ ổn thôi.”
Thực lòng mà nói, anh nhớ mình chưa từng cảm thấy kiệt sức và căng

thẳng như thế bao giờ. Mệt mỏi rã rời, đầu óc mụ mị, váng vất. Thế nhưng
anh sắp phá được vụ án kì lạ nhất trong toàn bộ sự nghiệp của mình.

“Vậy cậu không cho rằng Irène Ziegler có tội?” Saint-Cyr tiếp tục. “Tuy

vậy, mọi chỉ dấu dường như đều hướng vào cô ta.”

“Tôi biết. Nhưng có tình tiết mới.”
Cặp lông mày của ông thẩm phán nhíu chặt tạo thành hình chữ V ngược.
“Tối nay tôi nhận được cuộc gọi của một bác sĩ tâm lý làm việc tại Viện

Wargnier.”

“Và?”
“Tên cô ta là Diane Berg, người Thụy Sĩ. Cô ta mới đến ít lâu, nghĩ rằng

có điều bất thường đang diễn ra và đã tự tiến hành điều tra bí mật. Rồi cô ta
phát hiện ra y tá trưởng của Viện đã kiếm được thuốc mê cho ngựa… và
người phụ nữ này là tình nhân của một Éric nào đó, một người đàn ông
giàu có thường xuyên đi xa, dựa vào những e-mail mà anh ta gửi cho cô ả.”

“Làm thế nào cô bác sĩ tâm lý ấy có thể phát hiện ra toàn bộ chuyện

này?” Ông thẩm phán ngờ vực hỏi.

“Là một câu chuyện dài.”
“Thêm nữa, tay Éric này, cậu nghĩ là…? Nhưng anh ta đang ở Mỹ vào

cái đêm con ngựa bị giết.”

“Bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo,” Servaz nói. “Ngoài ra, ai lại đi nghi

ngờ nạn nhân là hung thủ chứ?”

“Cậu tin cô ta? Làm sao cậu biết cô ta đáng tin? Cái Viện đó hẳn phải

khiến người ta loạn thần kinh nếu không quen với nó.”

Servaz nhìn Saint-Cyr. Trong giây lát, anh cảm thấy hoài nghi. Nếu ông

thẩm phán nói đúng thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.