BĂNG - Trang 543

ông ta nhìn thấy ngọn lửa. Lửa đã bắt đầu liếm nuốt nhà táng. Cậu chủ của
ông ta đã biến mất. Otto không chống cự. Vào thập niên 1960, khi còn trẻ,
Otto từng làm lính đánh thuê ở châu Phi dưới trướng Bob Denard và David
Smiley. Ông ta đã quá quen với sự tàn bạo của những cuộc xung đột hậu
thuộc địa, đã tra tấn và bị tra tấn. Sau đó ông ta về làm cho Henri Lombard,
một người đàn ông cứng rắn không kém gì ông ta, rồi cuối cùng chọn
phụng sự cho con trai của người đó. Không dễ gì khiến Otto ấn tượng.

“Cút mẹ chúng mày đi,” ông ta nói một câu đơn giản.

Sức nóng tỏa ra từ vụ cháy thiêu rát mặt họ. Ngọn lửa choán hết phần

trung tâm căn phòng, hun đen cả trần nhà cao tít bên trên. Chẳng mấy chốc
sẽ chẳng còn không khí để thở.

“Pujol và Simeoni,” Ziegler hét lên, chỉ vào cầu thang. “Đưa ông ta ra xe

tải!”

Cô quay sang Servaz, anh nhìn chằm chằm vào cái bục đang cháy hừng

hực. Ngọn lửa nuốt lấy cơ thể bên trong quan tài, nhưng họ vẫn kịp nhìn
thấy mái tóc vàng xõa dài và khuôn mặt tươi trẻ.

“Lạy Chúa!” Ziegler thở dài.
“Tôi thấy mộ của cô ấy ở nghĩa trang,” Servaz nói.
“Tôi đoán là nó trống không. Họ bảo quản cô ấy lâu như thế bằng cách

nào? Cô ấy được ướp xác ư?”

“Không, như thế chưa đủ. Lombard có tiềm lực. Và cả các kĩ thuật hiện

đại.”

Servaz nhìn vào khuôn mặt trẻ đẹp như thiên thần trước khi xác thịt,

xương và Silicon dần dần cháy thành than. Một khung cảnh hư ảo.

“Lombard đâu rồi?” Ziegler hỏi.
Đột nhiên sực tỉnh khỏi trạng thái thất thần khi ngắm nhìn cảnh tượng cỗ

quan tài rực cháy, anh hất cằm về phía một cánh cửa nhỏ đang mở ở phía
bên kia. Họ đi vòng qua căn phòng, ôm sát lấy bức tường hình vòng cung
để tránh khỏi sức nóng của ngọn lửa, rồi đi qua cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.