BĂNG - Trang 561

“Anh có ly hôn vì một đứa con gái 17 tuổi không?”
“Đừng có nực cười.”
“Nực cười? Anh không thấy nực cười khi một gã ở tuổi anh quan hệ với

một đứa trẻ sao? Anh nghĩ thế nào? Không phải có gì hết sức mạt hạng
trong chuyện này sao?”

“Thẩm vấn thế là đủ rồi đấy,” người đàn ông nói. “Thôi đi. Đừng đóng

vai cảnh sát nữa.”

“Anh nói gì?”
“Anh nghe thấy rồi đấy.”
“Con bé là trẻ vị thành niên, tôi có thể bắt giữ anh.”
“Nhảm nhí! Tuổi quan hệ có sự đồng thuận ở đất nước này là 15 tuổi. Cứ

tiếp tục thế này là anh sẽ gặp rắc rối không nhỏ đấy.”

“Ồ, vậy sao?” Servaz mỉa mai.
“Tôi là luật sư,” người đàn ông nói.
Chết tiệt, Servaz nghĩ. Đúng là tất cả những gì tôi cần.
“Vậy đấy,” Hắn khẳng định. “Tôi là thành viên của tòa án Toulouse.

Margot sợ anh sẽ phát hiện ra… chuyện tình của chúng tôi. Cô ấy vô cùng
kính trọng anh, nhưng hiển nhiên, ở một số vấn đề nhất định, cô ấy thấy
anh hơi… cổ hủ.”

Servaz im lặng, mắt vẫn nhìn thẳng.
“Bên dưới bề ngoài nổi loạn, Margot là một cô gái tuyệt vời, thông minh

và độc lập. Và cũng trưởng thành hơn rất nhiều so với đánh giá của anh về
cô ấy. Dù vậy thì anh nói đúng, tôi không có ý định từ bỏ gia đình mình vì
Margot. Và cô ấy biết rõ điều đó. Ngoài ra, về phần mình, thỉnh thoảng cô
ấy cũng kết giao với những cậu bé cùng tuổi.”

Servaz những muốn bảo hắn câm miệng lại.
“Chuyện này kéo dài được bao lâu rồi?” Anh hỏi, bằng một giọng nghe

lạ lẫm với chính anh.

“Mười tháng. Chúng tôi gặp nhau khi xếp hàng ở rạp chiếu phim. Cô ấy

là người chủ động trước, nếu anh muốn biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.