BĂNG - Trang 63

“Đêm đầu tiên anh sẽ thấy kiệt sức vì độ cao và công việc đến mức ngủ

say như chết. Nhưng về sau anh ngủ ít dần. Đêm cuối cùng có lẽ chỉ hai
đến ba tiếng là cùng. Hiện tượng này là do ngọn núi gây ra. Nhưng chúng
tôi sẽ bình thường trở lại vào cuối tuần.”

Servaz nhìn họ một lần nữa. Một số người gật đầu tán đồng.
Anh chăm chú quan sát những người đàn ông cứng cỏi, những người

chưa bao giờ được học cao hơn, cũng không tự nhận mình là thiên tài hay
giỏi kiếm tiền. Không, họ thầm lặng thực hiện một công việc bèo bọt để
phục vụ cho lợi ích chung. Những người đàn ông chỉ tầm tuổi anh, từ 40
đến 50, người trẻ nhất có lẽ chỉ khoảng 30 tuổi. Bỗng nhiên, anh thấy xấu
hổ với những gì mình đang làm. Rồi anh lại nhận ra ánh mắt săm soi của
tay đầu bếp.

“Con ngựa này có ý nghĩa gì đối với các anh không? Các anh có biết nó

không? Đã bao giờ nhìn thấy nó chưa?”

Họ kinh ngạc nhìn anh, rồi chậm rãi lắc đầu.
“Đã bao giờ xảy ra tai nạn trên trạm chưa?”
“Vài lần,” Etcheverry nói. “Lần cuối cùng là hai năm trước. Một người

đã bị mất một tay.”

“Anh ta hiện tại đang làm gì?”
“Anh ta làm việc ở dưới này, trong văn phòng.”
“Tên?”
Etcheverry ngập ngừng, rồi đỏ mặt, xấu hổ nhìn những người khác.

“Schaab.”

Servaz cảm thấy mình sẽ phải tìm hiểu thêm về người tên Schaab này.

Một con ngựa mất đầu, một công nhân mất tay…

“Có tai nạn chết người nào không?”
Etcheverry lắc đầu.
Servaz quay qua người lớn tuổi nhất. Cường tráng, mặc chiếc áo thun

cộc tay để lộ hai cánh tay cơ bắp cuồn cuộn. Đây là người duy nhất, cùng
với tay đầu bếp, chưa nói gì cả, và là người duy nhất không cúi gằm xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.