BĂNG ĐIỂM - Trang 11

Hạ Chi giật mình quay đầu lại. Không ngờ má nàng vừa chạm đúng đôi

môi của Lâm Tịnh Phu.

— Đừng, đừng làm như thế!
Hạ Chi lánh vội gương mặt ra khỏi đôi môi, nàng gục đầu nhìn xuống

nếp áo, lòng tự nhủ nếu không lánh xa, có lẽ không kiềm chế nỗi lòng
mình.

— Đừng ! Đừng làm như thế ạ.
Đã ba lần, Hạ Chi cự tuyệt bàn tay muốn nâng cằm nàng hôn. Lâm Tịnh

Phu chợt cúi xuống định hôn, thân hình to lớn đè nặng trên vai nàng. Hạ
Chi vội vàng né tránh. Thái độ của Hạ Chi khiến Lâm Tịnh Phu hổ thẹn
chàng quay mình đi về phía cửa.

— Bây giờ tôi mới biết, thì ra cô không ưa tôi.
Hạ Chi ngồi chết lặng.
“Tôi đâu có ghét anh đâu, đó chẳng qua chỉ là một sự đùa cợt". Nàng vẫn

ngồi đó chờ đợi nhưng Lâm Tịnh Phu nào hiểu được ý nàng.

Hạ Chi vẫn ngồi đấy, nàng không đi ra cửa vì sợ như thế có thể giữ

chàng ở lại, chậm rãi đưa tay lên sờ phần má mà Lâm Tịnh Phu ban nãy đã
lướt nhẹ môi qua, nơi đây bây giờ mát như viên ngọc thạch, bất chợt lòng
rộn rã niềm vui. Kết hôn đã sáu năm qua, đây là lần đầu tiên nàng để cho
một gã đàn ông không phái là chồng mình hôn vào mặt, một cảm giác lạ
lùng xâm chiếm. Tiếp tục ngồi trên ghế, những ngón tay trắng nõn di động
trên phím đàn. Bản nhạc ảo tưởng khúc của Schubert. Với lòng vui rộn rã,
Hạ Chi nhắm mắt lại, nàng như đắm chìm trong điệu nhạc êm đềm.

Trong lúc đó, chuyện gì xảy đến với Tiểu Lệ, chắc chắn Hạ Chi không

biết đến. Bỗng dưng, một âm thanh chói tai vọng lại một sợi dây đàn đã
đứt. Chuyện xui xẻo đến ư?

— Ồ! Đàn say mê quá vậy, đến đứt cả dây mà không hay!
Chồng nàng - Khởi Tạo, đã trở về nhà lúc nào, Hạ Chi vẫn không biết,

vẫn nụ cười dịu dàng trên môi Khởi Tạo đang đứng sau lưng khiến Hạ Chi
cảm thấy ngượng:

— A! Anh về rồi đấy à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.