BĂNG ĐIỂM - Trang 24

Hôm nay ngày lễ tế thần, cảnh sát có lẽ bị làm rộn lắm nên nói chuyện

cũng có vẽ vô vị làm sao đấy.

— Chúng tôi ngại rằng nó bị bắt cóc.
Hai chữ bắt cóc vừa thoát ra khỏi miệng Khởi Tạo bỗng bàng hoàng,

cảnh sát cũng có vẻ ngạc nhiên.

— Bắt cóc à? Thế có ai nhìn thấy con ông bị dẫn đi hay không ?
— Không, không ai thấy cả.
— Thế thì, có nhận được điện thoại đe dọa không ?
— Cũng không.
— Như vậy theo tôi đoán chỉ có thể đi lạc mà thôi.
Viên cảnh sát cũng cho biết sẽ thông báo cho các đơn vị liên hệ tìm kiếm

dùm. Hạ Chi có vẻ không tin.

— Bây giờ là ban ngày, nếu có chuyện bắt cóc xảy ra thì nhất định phải

có người trông thấy chứ?

Giọng nói của Khởi Tạo có vẻ nặng nề.
— Nhưng nếu họ bắt rồi họ dẫn qua khu rừng đi về phía bờ đê thì sao có

người thấy được.

Tuy đã báo cảnh sát, sự lo lắng vẫn không nguôi trong lòng Hạ Chi và

Khởi Tạo, họ không tin tưởng lắm. Khởi Tạo vội gọi điện thoại đến bệnh
viện báo tin. Viên bác sĩ trực hoảng hốt:

— Vâng, tôi sẽ liên lạc thêm vài người bạn nữa đến ngay lập tức.
Khởi Tạo, Hạ Chi lẫn đứa tớ gái tên Châu đều rơi vào trạng thái im lặng

nặng nề.

Khởi Tạo lại đứng lên, chàng thở dài đau khổ. Chàng yêu vợ nhưng

không thể tha thứ được việc nàng tiếp Lâm Tịnh Phu trong lúc vắng mặt
chàng. Đó là chưa nói trong nhà thằng Xá, bé Lệ lẫn cô Châu đều vắng cả,
thế mà dám dẫn sói vô nhà thì.. Chàng cố gắng đè nén những hình dung từ
dâm đãng xuống. Nhưng mà Tiểu Lệ đã mất tích, Khởi Tạo biết rằng nếu
bây giờ mình mở miệng thì sợ không ngăn chận những câu nói oán trách,
độc ác, vì thế chàng cố câm nín.

Lúc nào cũng thế, Khởi Tạo nghĩ rằng việc chửi mắng kẻ khác là một sự

xấu hổ đáng khinh bỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.