BĂNG ĐIỂM - Trang 264

Tạo nghĩ. Ta có thể thản nhiên nói. Em Chi, Tử Thăng có đến bảo muốn

nhận Dương Tử làm con nuôi. Và thế nào Hạ Chi cũng lớn tiếng.

— Sao Tử Thăng lại có thể vô lý như vậy, muốn gì phải nói ngay với em

chứ?

Hoặc.
— Lạ thật tại sao Tử Thăng có ý đó? Hay là anh đề nghị trước? Anh

chẳng thích lối dạy dỗ con của em à?

Nhưng làm gì thì Khởi Tạo cũng không muốn nói ra. Rủi Hạ Chi đồng ý

thì… Tạo cảm thấy buồn nản lạ.

Những cây bút chì trên bàn viết của Tạo, bao giờ cũng nhọn và khéo với

bàn tay của Dương Tử. Con bé thật cẩn thận và chu đáo chăm sóc cho
chàng còn hơn cả Hạ Chi.

Mỗi lần từ bệnh viện trở về với thân xác mỏi mệt, nhìn thấy nụ cười hồn

nhiên của Dương Tử là niềm an ủi lớn. Nếu Xá chịu thương yêu Dương Tử
như em ruột, ta sẽ không bao giờ để Dương Tử cho ai cả. “Hãy thương con
kẻ thù của người” Câu nói đã lâu quên bẵng lại trở về. Đã từ lâu ta định
xem đó như một châm ngôn của đời mình. Và hình như ta đã gần thực hiện
được, ta đâu còn xem Dương Tử như con kẻ thù nữa đâu?

Thời gian có thể xóa mờ tất cả. Tạo cũng nghĩ như vậy, việc yêu thương

Dương Tử đến với chàng một cách tự nhiên chứ không còn là một sự
gượng ép.

Chuyện của Tử Thăng, Tạo để sang một bên. Rồi mùa xuân lặng lẽ kéo

đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.