BĂNG ĐIỂM - Trang 300

Dương Tử gật đầu.
- Vâng, tôi chào đời chưa bao lâu thì được ba mẹ rước về đây.
- Thành thử... Tôi ngại Xá quá!
- Anh ngại làm sao?
- Tôi thấy Xá có vẻ thương Dương Tử vượt hơn tình anh em... Dương Tử

hiểu ý tôi muốn nói chứ?

Dương Tử lắc đầu.
- Tôi không thấy gì đáng ngại. Tôi yêu anh ấy như một người anh và tôi

nghĩ anh Xá cũng yêu tôi như yêu một đứa em gái.

Dương Tử vừa nói vừa nghĩ đến món quà ban nãy Xá định cho mình với

nét rạng rở đặc biệt. Mê nói chuyện bỏ anh Xá trong nhà một mình, bậy
quá. Dương Tử bước vào trong. Xách tay và Xá vẫn còn đó.

- Anh Xá, có Bắc Nguyên đến kìa, anh ra tiếp khách với em đi.
Xã liếc nhanh Dương Tử
- Ờ …Ra đi, một lát anh ra sau.
Dương Tử xuống bếp mang quýt và cam đặt vào mâm.
- Em đem cả phần của anh ra phòng khách nữa nhé?
Xá gật gù.
- Ờ, ra trước đi, anh cần nghỉ một chút.
Xá nằm xuống ghế dài, Dương Tử định bước ra, nhưng chẳng đành lòng

để anh ở lại một mình, Xá cảm động.

- Em cứ ra trước đi, để anh nghỉ một một chút mà.
Dương Tử yên tâm trở ra phòng khách.
- Anh Xá ngủ một chút, ra sau.
Bắc Nguyên bóc quýt lên.
- Chắc hắn mệt lắm.
- Vâng.
Dương Tử đáp, nàng không hiểu Xá có mệt thật hay không?
- Dương Tử.
- Dạ.
- Dương Tử sắp lên đệ nhất rồi, có định thi về ngành nào không?
- Em không học nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.