BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 283

cũng lỏng lẻo, mà sống ở đây phần lớn là công nhân viên chức tương đối
phức tạp, hiển nhiên là nơi ẩn náu lý tưởng.

Xe bảy rẽ tám quẹo trong tiểu khu một hồi cuối cùng dừng lại trước

toà nhà mười mấy tầng. Xuống xe, Khổng Lập Thanh đương nhiên cũng
chẳng được đối đãi tử tế gì, vẫn bị áp giải vào thang máy.

Lâm Bội là người hay đề phòng, đúng như Khổng Lập Thanh nghĩ,

căn nhà là nơi ẩn náu tạm thời của anh ta, mà những nơi thế này trong
thành phố B anh ta có rất nhiều.

Lâm Bội chọn căn hộ trên tầng tư, không quá cao, tiến thoái đều tiện,

không nhất thiết phải đi thang máy, chạy cầu thang bộ một lát là đã xuống
tầng trệt. Căn hộ xây theo kiểu cũ chỉ có hai phòng ngủ, bên trong bày biện
đơn giản nhưng sạch sẽ.

Vào trong nhà, Lâm Bội đi thẳng vào bếp, chỉ thấy anh ta mở tủ lạnh

lấy ra một hộp cứu thương, rồi lại đi thẳng ra, đến đặt trước mặt Khổng Lập
Thanh: “Gắp viên đạn ra cho tôi.” Anh ta ra lệnh ngắn gọn, mặt mũi cũng
lạnh băng, Khổng Lập Thanh run sợ từ tận đáy lòng.

Hộp cứu thương này so với hộp cứu thương ở nhà cũ Khổng Lập

Thanh hiện đại hơn nhiều, các loại dao mổ, kẹp, nhíp, thuốc gây mê... đầy
đủ chẳng thiếu thứ gì, quá thừa để thực hiện một ca tiểu phẫu.

Cuộc tiểu phẫu được thực hiện ở sofa ngoài phòng khách, cầm con

dao mổ lên bản năng người bác sĩ cũng trỗi dậy, Khổng Lập Thanh bình
tĩnh hơn rất nhiều. Lâm Bội ra lệnh cho cô chỉ gây mê cục bộ, liều lượng
cũng không được quá nhiều, cho nên hiệu quả gây mê trên cơ thể anh ta
gần như không đáng kể, cũng bởi vậy khi Khổng Lập Thanh rạch vết
thương dò tìm viên đạn, cơ thể anh ta không ngừng co giật. Cuối cùng nháy
mắt sau khi viên đạn được gắp ra, Lâm Bội gầm vang cả phòng, tiếng gầm
trầm đặc, thê lương khiến Khổng Lập Thanh không dừng được mà liên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.