BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 285

“Anh là người của anh ta hay bà ta?” Lâm Bội vừa nói vừa kéo chốt

an toàn, kim loại quẹt vào nhau “cạch” một tiếng khô khốc vang lên, chấn
động màng nhĩ Khổng Lập Thanh, lúc này cô mới hiểu, hoá ra Lâm Bội
không chĩa súng vào mình, mà là anh ta nhằm tới Cung Tứ Hải đứng đằng
sau cô.

Một bầu không khí im lặng chết chóc bao phủ căn phòng, không khí

dường như đông cứng.

“Tôi là người của Lâm lão gia.” Giọng nói bình thản của Cung Tứ Hải

truyền đến từ sau lưng Khổng Lập Thanh.

“Từ Hải, anh theo tôi mười năm nay, khi tôi cùng cực nhất cũng chỉ có

một mình anh giúp đỡ.” Khuôn mặt Lâm Bội trắng bệch, nước mắt không
kiềm chế được lăn trên má.

Khổng Lập Thanh từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy khuôn mặt

nào mà vẻ buồn đau hằn rõ đến thế. Lâm Bội mặt đầy nước mắt, nhưng lại
đứng rất thẳng, thậm chí cánh tay cầm súng không hề run, con người anh ta
lúc này là một mớ những mặt mâu thuẫn kỳ lạ, trong bước đường cùng, cô
thấy anh ta có chút thê lương.

Cung Tứ Hải phía sau giọng vẫn bình thản như cũ, cô thậm chí còn có

thể tưởng tượng động tác đóng cửa của anh ta cũng khựng ở đó, dáng vẻ
lặng lẽ cự tuyệt.

“Cậu ba, nhất cử nhất động của cậu Lâm lão gia đều biết, thậm chí bao

nhiêu năm nay cậu nghĩ cách trả thù nhà họ Lâm ông cũng biết từ lâu, mười
năm trước là Lâm lão gia sắp xếp tôi đi theo cậu. Cơ bản là ông ấy muốn bỏ
qua cho cậu, chỉ cần cậu có thể nhẫn nhịn đợi đến lúc ông ấy qua đời rồi
mới ra tay, ông ấy tuyệt đối sẽ không bao giờ động đến cậu. Đáng lẽ lúc
này cậu không nên cùng nhà họ Hoắc hợp tác, đánh tiếng nhận làm đại lý
cung cấp vũ khí, định nắm thóp họ, lợi dụng thế lực quân sự chính trị của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.