BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 308

bên cửa, ấn mạnh một cái, ngọn đèn trần cuối cùng cũng sáng lên.

Khổng Lập Thanh thở phào, quá may khi ngôi nhà chưa bị cắt điện.

Từ cửa đi vào là phòng khách, đối diện là hai phòng ngủ một lớn một nhỏ,
nơi này mấy năm trước cha cô sửa chữa làm chỗ nuôi tình nhân nên nội thất
bên trong tuy đã lỗi thời nhưng không quá xuống cấp, vẫn còn dùng được.

Cửa vừa mở ra, tạt thẳng vào mặt hai người là từng đám bụi bay lả tả,

Khổng Lập Thanh đứng bên cửa chưa kịp phản ứng lại đã bị Lâm Bội phía
sau đẩy sang một bên. Lâm bội tiến vào sau, nhìn qua loa một lượt liền
chọn phòng ngủ lớn, đi thẳng vào. Khổng Lập Thanh đi sau tìm công tắc
bật đèn, trong giây phút chùm đèn trên trần nhà bật sáng, cô chỉ kịp nhìn
thấy Lâm Bộ gieo mình đánh phịch xuống chiếc giường lớn, chỗ anh ta lăn
xuống lập tức bốc lên bao nhiêu là bụi, mùi đồ đạc ẩm mốc xộc vào mũi
thật buồn nôn.

Chờ cho đám bụi rụng hết xuống, Khổng Lập Thanh bước đến bên

giường. Lâm Bội nằm bất động, vừa lúc trợn lên bắt gặp ánh mắt Khổng
Lập Thanh, hai người đấu mắt một lát, Lâm Bội ánh mắt không cảm xúc,
khuôn mặt cũng cứng đờ, chỉ có chiếc cằm hơi hất lên một chút.

Khổng Lập Thanh bị Lâm Bội nhìn chằm chằm như vậy tiến thoái

lưỡng nan, cũng chẳng biết bước tiếp theo phải làm gì, đôi bên nhìn nhau
hồi lâu, sau đó lại là Lâm Bội nói trước: “Chúng ta nói chuyện một lúc.”

Thấy Khổng Lập Thanh vẫn đứng yên ở đó không nói năng gì, Lâm

Bội lại tiếp tục: “Cô xem, chúng ta hiện nay không phải là quan hệ làm ăn,
tôi bắt cóc cô là để cứu mạng mình, rất có thể lát nữa tôi sẽ ngất đi, mà cô
chỉ cần đi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại, thế là cô thoát còn tôi thì xong
đời. Tôi không muốn làm tổn thương cô, nhưng tôi cũng không thể tin cô,
bây giờ cách duy nhất là cô giúp tôi tỉnh táo, cô có làm được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.