BÃO - Trang 113

trong văn phòng, ông sớm muộn gì cũng lên đường đến Congo. Tôi rất
quý Jackie, trước kỳ nghỉ không lâu, cậu đã mời tôi dự sinh nhật,
chúng tôi đã lên phòng áp mái lén lút hút “cỏ”, và rồi chúng tôi hôn
nhau, đó là lần đầu tiên một cậu trai cho lưỡi vào miệng tôi. Tôi quý
cậu bởi cậu cũng không có mẹ, bà đã bỏ đi khi cậu sáu tuổi, nhưng tôi
không kể gì về mình cho cậu hay. Tôi nghĩ vào lúc đó, tôi đang muốn
ra đi cho thật nhanh, chấm dứt với châu Phi, để bắt đầu cuộc sống mới
ở Pháp, ở Bỉ hay bất kỳ đâu.

Chúng tôi vượt biên vào tháng Mười, cảnh tượng thật nhộn nhạo,

dòng người châu Phi xếp hàng từ sáu giờ sáng trên đường băng sân
bay Roissy, gió đã lạnh, mây và mưa phùn, thứ chúng tôi chưa thấy
bao giờ, một cô cảnh sát mặc đồng phục vừa ngáp vừa soi giấy tờ,
hạnh họe tôi tại sao lại không có hộ chiếu, chỉ có duy giấy khai sinh
bằng tiếng Anh, một cuốn sổ tiêm chủng và bảng điểm ở trường dòng,
một chứng nhận mất giấy tờ và một đề nghị cấp hộ chiếu, và ông bà
Badou với hộ chiếu Pháp mới tinh, và dòng người xô đẩy, muốn vào,
rồi leo lên một hành lang dài, Bibi và tôi với ba lô trên lưng ních đầy
những thứ vặt vãnh, ảnh kỷ niệm, tay kéo hành lý, taxi chở chúng tôi
trên xa lộ, đèn các xe trên đường vẫn bật sáng, cái cần gạt lặng lẽ gạt
những hạt mưa. Bibi ngủ ngon lành trên vai tôi, miệng há, một lọn tóc
vàng dính trên má như khi em còn nhỏ xíu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.