BÃO - Trang 138

hít phải khói xanh, lửa xanh thường rất nguy hiểm, khi Yao đốt báo, tờ
rơi và thùng các tông, lửa đổi màu tùy theo mực in trên ảnh.

Bibi đã đến. Con bé đi cùng Chenaz. Tôi không biết ai báo tin cho

họ, có lẽ là Hakim. Anh vẫn giữ số di động của con bé suốt từ hồi
chúng tôi còn cùng nhau tới trung tâm Malraux. Tôi tự hỏi liệu bấy lâu
nay anh có còn giữ liên lạc với con bé, có lẽ anh phải lòng mái tóc
vàng xinh đẹp và làn da sáng màu của con bé. Chỉ nghĩ thôi tôi đã thấy
buồn cười, có vẻ chuyện này vẫn thường xảy ra: một gã cùng lúc đem
lòng yêu cả hai chị em. Chenaz ở lại một lát, rồi bảo phải đi mua mấy
thứ. Bà ta cũng hiểu Bibi muốn được một mình với tôi.

“Đỡ hơn chưa?
- Đỡ rồi.
- Chị chắc chứ? Tay chị sao thế?
- Chẳng sao cả, bỏng nhẹ ấy mà, không sao đâu.
- Sao chị không gọi em? Chị chẳng bao giờ gọi em cả.
- Để làm gì?
- Để nói chuyện với em.
- Dào ôi, chị chẳng có gì để nói hết, chắc chắn thế.
- Em đã rất lo lắng... Em không biết phải gặp chị ở đâu.
- Để nói gì với chị?
- Nhưng chị là chị của em mà, không phải sao?
- Chị không biết... Điều đó chẳng có ý nghĩa gì.
- Lẽ ra chúng ta đã có thể... lẽ ra chúng ta đã có thể trò chuyện với

nhau như trước đây.

- Tán dóc thì có ích gì chứ?”
Tôi nhìn Bibi. Tôi có cảm giác như cả một cuộc đời đã trôi qua. Giờ

em đã thực sự có vẻ đàn bà. Hông to, có mông có ngực, thậm chí cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.