BÃO - Trang 144

cáo để thuê tuyển một nữ diễn viên? Nhưng ông ấy được lợi gì chứ?
Liệu có phải đó là một âm mưu, vì một món thừa kế mà phải tìm lại
mẹ tôi?

Bà ngồi xuống cạnh tôi trên băng ghế. Bà định cầm tay tôi, nhưng

tôi không để bà làm thế. Tôi nhìn hai bàn tay bà, không hề giống tay
tôi. Hai bàn tay bà nhỏ, khô, ngăm đen. Tôi thì tôi rất thích hai bàn tay
to bè của mình, khi xòe các ngón của tôi có thể phủ cả một quãng tám
rưỡi trên dương cầm. Tay tôi to hơn hẳn phần lớn tụi con trai. Chính vì
thế mà tôi có thể đóng vai Badoure. Và bà, bà tên là gì? Bibi đã nói
một cái tên gì đó, Michèle, hay Mathilde. Và họ của bà? Bà sống ở
đâu? Bà làm nghề gì, bà có nhiều con không nhỉ? Chúng sẽ là em cùng
mẹ khác cha với tôi, chỉ nghĩ đến đó đã khiến tôi thấy buồn nôn. Tôi
không muốn biết, tôi không muốn nghe chuyện đó. Tôi nhổm người
toan đứng dậy khỏi ghế, nhưng người phụ nữ đã đặt tay lên cánh tay
tôi, bà chỉ hơi riết mà tôi thấy đau đến tê dại.

“Hãy nghe ta nói, cái giọng đó cất lên. Ta chưa bao giờ ngừng nghĩ

đến con, ta muốn gặp lại con, muốn tìm hiểu về con. Ngày con ra đời,
ta đã bế con trên tay, con bé nhỏ và nhẹ bẫng, con sinh khi mới tám
tháng rưỡi, con không nặng hơn một con mèo con. Ta đã nhìn ngắm
con, đêm đến ta thao thức trong bệnh viện và ta đi tìm con trong
phòng trẻ sơ sinh, ta muốn ôm con trong tay, nhưng đó là điều cấm kỵ,
ta đã chờ đến sáng, người ta mang con tới, mặc đồ sơ sinh bệnh viện,
nhưng ta muốn bế con vào lòng, con quá nhỏ và lành, đôi mắt con
nhìn ta, mới chào đời được vài giờ mà con đã biết mỉm cười với ta, ta
không muốn để mất con, ta không muốn người ta đem con đi. Ta đã
đặt tên cho con, chính ta đã chọn cái tên đó, và rồi người ta mang con
đi... Người ta làm con đau, làm cho cả chính ta đau, con đã bị bứt ra
khỏi ta, con đã được cấy vào trong ta để rồi lại bị bứt ra...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.