BÃO - Trang 36

Thế rồi, lúc ông ra về, tôi để ý thấy ông đeo kính râm, ngay cả vào lúc
đêm đang buông xuống.

Chúng tôi gặp nhau hằng ngày hoặc gần như thế. Ngài Kyo đã

chiếm một vị trí quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi đã viết điều
này vào nhật ký, bởi tôi không thể kể với bất cứ ai khác. Cứ tan học,
và cả vào Chủ nhật sau khi đi lễ nhà thờ, tôi lại chạy băng qua ruộng
khoai đến tận bờ biển. Từ xa tôi đã nhận ra bóng dáng ông, bộ com lê
phấp phới trong gió. Thời gian đầu, ông còn đeo cả cà vạt đi câu.
Nhưng nó cứ quất vào mặt ông khi có gió mạnh, thế là sau này ông cởi
nó ra. Nhưng tôi thích ông thanh lịch, trái hẳn với đám du khách lúc
nào cũng nghĩ đã đi là phải mặc quần soóc hoa hòe hoa sói hoặc áo gió
màu vàng. Những lúc trời mưa, ông mang theo ô, không phải loại ô
gấp bé tí trông nực cười mà là một chiếc ô màu đen giống như những
thương gia ở nước Anh. Cuối cùng thì nó bị gió thổi bật, thế là ông
quyết định chẳng cần ô nữa. Nước mưa ròng ròng trên mũ lưỡi trai và
ướt đẫm áo vest của ông. Những ngày thời tiết thực sự tệ, ông trú
trong lều. Ông dựng lều trên một đụn cát khá xa các bãi tắm. Đó là
một chiếc lều ni lông màu xanh lá cây, buộc vào cọc kim loại. Ông chủ
khách sạn cho ông thuê. Thế là chúng tôi cùng trú mưa trong lều. Lều
có một kiểu mái hiên, nên chúng tôi tuy ngồi trong nhưng Ngài Kyo
thò được chân ra ngoài. Tôi cực thích điều này! Tôi có cảm giác chúng
tôi đang ở một nơi rất xa, ở một xứ không ai biết tới, ở châu Mỹ, hoặc
ở Nga. Một xứ sở nơi chúng tôi sẽ ở lại, không bao giờ trở về nữa. Tôi
ngắm nhìn những con sóng đang nối đuôi nhau trên mặt biển trắng
đục. Xa xa sương mù ngày càng dày. Tưởng như chúng tôi đang ngồi
trên một con tàu, sắp ra đi đến đầu bên kia thế giới.

Chúng tôi nói, nói và nói. Thực ra tôi nói là chủ yếu. Ngài Kyo trả

lời được mọi câu hỏi, cái gì ông cũng biết. Ông là nhà văn mà. Nhưng
ông không tự phụ, chỉ là ông có câu trả lời cho tất cả các câu hỏi, thế
thôi. Ông đã biết mọi kiểu người, mọi đất nước, ông đã làm đủ mọi
nghề. Tôi nghĩ cũng vì thế mà ông buồn. Cái gì cũng biết chẳng đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.