BÃO - Trang 39

Tôi không hiểu chuyện đó xảy ra với tôi như thế nào. Hơi giống

kiểu phần lớn mọi chuyện vẫn xảy ra với tôi, tôi không để ý lắm, tôi
nói, tôi nghe, tôi lơ đễnh, tôi nhận thấy có ai đó, ở đây, ngay bên cạnh,
trong khi trước đó chẳng có người nào cả. Trên một ghế băng, trong
một nhà hàng, hay trên bãi biển. Trên triền đê dài đổ bê tông nơi tôi
đến để câu, dù tôi có biết câu kẹo gì đâu, chỉ là vì ra đó câu thì tôi có
thể ngồi lì hàng giờ để ngắm biển mà không ai thắc mắc tại sao, thế
thôi. Cô bé đến bắt chuyện với tôi. Cô bé đã ào vào cuộc đời tôi. Một
con nhóc! Nó tự nhận mình mười sáu tuổi, nhưng tôi thừa biết nó nói
dối, nó vẫn còn đi học mà, ở cái xứ này mười sáu tuổi là phải đi làm,
lấy chồng, chứ chẳng ai lang thang trên đường hay dọc đê với một lão
già bao giờ. Tôi cần điều đó lắm đấy. Quá khứ của tôi đã thế rồi, giờ
đây người ta lại thấy tôi với một con nhóc! Tôi tin chắc viên cảnh sát
duy nhất trên đảo vẫn theo dõi tôi, ở mỗi góc đường đều thấy anh ta,
anh ta lượn chầm chậm trên chiếc ô tô hai màu, lườm nguýt tôi. Anh ta
đang chờ thời cơ để bắt tôi ấy mà. Anh ta nhận ra tôi không phải đến
đây chỉ để du lịch, mà là một gã ưa sống đơn độc, một kẻ khả nghi.
Nhiều lần anh ta lái xe qua trước mặt chúng tôi lúc chúng tôi đi câu
vẻ. Anh ta không nói gì, giả đò không trông thấy chúng tôi, điều này
còn tệ hơn ấy chứ.

Cô bé tên June. Phải thú thật rằng tôi rất thích tên nó. Tôi tin Mary

nếu còn chắc cũng muốn quen biết nó. Cái mái tóc của nó, một bờm
tóc đen, quăn, dày và ánh hung. Thường thì cô bé búi tóc lên rồi buộc
lại bằng dây chun. Nhưng khi ra biển, nó thả tóc, cả mái tóc ánh lên
dưới nắng để mặc gió thổi tung. Tóc Mary cũng rất dày, nhưng đen
nhánh và mượt mà, những lúc búi tóc trông nàng giống như một
geisha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.