BÃO - Trang 91

“Oh happy days, oh happy days...”

*

Tôi tin đó là câu tôi đã hát lâm

râm trong đầu khi cuốc bộ về phía con đê dưới mưa phùn. Ngược lại
mọi thực tế, trong giây lát tôi đã tưởng tượng June chờ tôi trên bến
phà. Tôi ngỡ nhận ra hình dáng cô bé trong số hành khách đang xếp
hàng trước cầu lên phà. Nhưng khi đến gần, tôi đã thấy, thay vì một cô
bé với mái tóc buông lơi, một bà già nhỏ bé mặt đỏ người béo tròn
cười với tôi bằng cái miệng móm mém.

Tôi ra đi không hối tiếc. Tôi không mang theo cần cũng như bộ đồ

câu ngày Chủ nhật. Tôi sẽ không cần chúng nữa. Tôi sẽ chẳng bao giờ
phải tìm cách khôn khuây, phiền lụy chốn nhân gian nữa, tôi tự do.
Chắc chắn không trẻ trung lắm nữa, không kiên cường lắm nữa, nhưng
sẵn sàng giành một vị trí, bất cứ vị trí nào. Tất cả như trong trò chơi
dịch chuyển. Ta dịch chuyển một viên sỏi, đối thủ đưa ra một nhánh
tảo, một cái lông chim cốc, một vỏ hàu. Và đột nhiên, bất thình lình, ta
tìm thấy một viên đá đen, nhẵn thín, mộc mạc, nặng tay, mang lại cho
ta chiến thắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.