BÃO ĐỒNG - Trang 143

- Không phải giường Lãnh đạo Trung ương cho trại. Mà là giường của

Huyện mang xuống cho chị em mựơn, để đón đồng chí Lãnh đạo Trung
ương về thăm. Xong việc rồi lại trả về Huyện, chứ có phải của trại đâu mà
các bà, các chị lại giữ, hử?

Một bà đốp ngay:

- Huyện thiếu gì! Sáu cái giường một, bất quá cũng chỉ đáng giá bằng

góc khoản chi tiếp vị Lãnh đạo Trung ương hôm nọ. Đòi lại của chị em làm
gì. Xem ra các chú nam giới mà còn lèm nhèm, tẹp nhẹp hơn cả cánh đàn
bà chúng tôi.

- Nhưng chúng em cũng chỉ được lệnh xuống chở, chứ không được

lệnh để giường lại cho các chị.

Nghe anh cán bộ Huyện nói thế, ông Trại trưởng liền bảo:

- Hay là thế này, xe và người lái cứ ở đây. Còn đồng chí lấy xe đạp của

tôi đạp về xin ý kiến lãnh đạo cách giải quyết thế nào cho ổn thoả. Nhưng ý
tôi là theo nguyện vọng chị em, lần này còn lần khác, Huyện cứ để lại cho
trại chúng tôi xin sáu cái giường một cho chị em họ nằm. Lần sau nhỡ có vị
lãnh đạo nào về thăm, Huyện khỏi phải chở xuống thì cũng thế.

Tức thì, những người có mặt đều nhất tề hưởng ứng. Chị Bảo ôm chặt

lấy cô Hồng, nhưng lại nhìn anh cán bộ Huyện, nói:

- Trại trưởng chúng em nói thế là có tình có lý lắm đấy. Anh cứ đạp xe

về xin ý kiến lãnh đạo, em tin là được. Mấy cái giường một, đáng gì. Mới
lại lọt sàng xuống nia, Huyện không dùng thì cho trại chúng em dùng, đi
đâu mà thiệt! Đến như bên An Hoà, mới dạo trước người ta còn cho bà cụ
mẹ liệt sĩ cả bộ sa lông đóng toàn gỗ nghiến, đưa từ phòng làm việc của
ông Bí thư Huyện uỷ xuống cho kia thì đã sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.