BÃO ĐỒNG - Trang 19

cảm, tưởng không còn gì cảm khoái hơn, kể cả cái lúc thích thú đến lật bật
cả người khi anh chồng chống cả hai đầu gối xuống giường đẩy như đẩy
thuyền, cũng chỉ châng lâng, khoái cảm đến thế là cùng. Cô dâu mới đầu
còn ngồi bó gối, như bao người say thuốc thường không ai bảo ai đều ngồi
một kiểu thế, nhưng cứ lịm dần, lịm dần, rồi nằm vật ra cạnh bếp lửa lúc
nào không hay. Ngày tháng mười khô hanh, những cây rạ nỏ như bấc từ
trong bếp cháy lan ra ngoài, bén vào thùng trấu chất đầy rạ, cái nhà bếp bốc
cháy ngùn ngụt mà cô dâu mới vẫn trong cơn say, chưa biết một tý gì. Cho
đến khi anh chồng bừng tỉnh, quờ tay không thấy cô vợ đâu mới sực nhớ ra,
vội chạy xuống bếp, thì ôi thôi, cô dâu mới đã bị ngọn lửa liếm tới làn da
trắng phốp pháp.

Cải lúc này đây ngồi rít mồi thuốc cháy thành than đến tận đáy nõ

cũng không thấy châng lâng, khoái cảm, mà chỉ thấy đầu váng vất khó
chịu. Anh cứ ngồi bần thần nhìn bà Mải và cô con gái kéo chiếc xe cải tiến
ra chuồng lợn, nằm phía trái đầu hồi nhà ngay nối ngõ vào.

Lúc lâu, bà Mải tất tưởi bước vào, hai ống quần vẫn sắn đến đầu gối.

Có lẽ giờ bà mới nhận ra Cải:

- Ối giời, lại tưởng ông cán bộ nào, ra chú Cải! Nghe nói hồi này về

Huyện rồi hử? Thế lại tốt, chứ cứ đi biền biệt thì chỉ được cái nhàn thây,
nhưng vợ con lại vất vả quá đỗi. Dạo năm ngoái, trên này mạ bủi hỏng hết,
tôi với mấy bà xuống dưới ấy mua mạ, gặp thím ấy mà mãi chị em mới
nhận ra nhau. Sao mà trông thím gầy đét như con cá mắm, có ốm đau gì
không hử? Lại bảo em chả ốm đau gì. Nhưng để thím gầy là chú có khuyết
điểm đấy.

Cái giọng sởi lởi của bà Mải làm Cải mau chóng quên đi sự tức giận

của bà và cả của anh, vừa nãy. Cải tủm tỉm cười:

- Vâng, đúng là con cũng có khuyết điểm cứ đi biền biệt. Nhưng nhà

con người trông thế, chứ cũng không hay yếu vặt đâu. Chỉ phải cái cả nghĩ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.