BÃO ĐỒNG - Trang 212

- Em mời bác uống chén nữa. Chè ngọn nước gốc, giờ mới ngon.

Thuật bưng chén nước lên để gần miệng hà hít hơi chè, giây lâu mới

nghiêng chiếc chén cho nước trà chẩy chẩm chậm vào cổ. Đoạn, đặt chiếc
chén xuống khay, mồm hơi chúm chím, xục xục hai hàm răng phát ra tiếng
kêu chép chép, chép chép nghe giòn và êm. Lận nhìn ông anh chép chép
thưởng thức vị trà với nét mặt tươi tỉnh, bỗng thấy những ngần ngại từ nãy
đến giờ, trước sự đột ngột rồng đến nhà tôm, cũng tự nhiên tiêu tan. Lận
nhìn ông anh, xét nét hỏi:

- Giờ thư thả, bác nói em nghe xem ngoài cái việc họ là dân hàng trại,

kể cũng đáng gườm thật, thì còn có gì hệ trọng nữa mà bác bắt em thả họ ra
vội thế?

Ông anh như đi guốc trong bụng chú em đầu củ chuối, cười, bảo:

- Tôi biết chú vẫn chưa thông với tôi về việc ấy, nên cơm xong phải

sang ngay, kẻo anh em hiểu lầm nhau không hay. Nhưng trước khi nói, tôi
muốn hỏi chú câu này đã: Theo chú, Xã nên cử ai làm Trưởng đoàn đi miền
ngược mua sắn về cho dân chống đói?

Lận ngớ ra, phần vì câu hỏi đột ngột, ngoài sức nghĩ của mình, phần vì

Lận cũng tưởng hôm họp Đảng uỷ bàn giải pháp chống đói giáp hạt cho
dân, đã thống nhất giao việc này cho Phó bí thư Đảng uỷ kiêm Chủ tịch Uỷ
ban đứng ra lo. Vậy sao giờ Thuật lại hỏi Lận như thế. Ông em đầu củ
chuối hơi bị bất ngờ, chỉ ậm ừ:

- Cái đó, em nghĩ bác...

- Bác đứng ra lo như Đảng uỷ phân công chứ gì. Thuật đốp luôn, làm

Lận có phần lúng túng. Chờ cho chú em bớt căng thẳng, Thuật lại tiếp:
Nhưng người mà tôi nhắm làm Trưởng đoàn đi miền ngược mua sắn, thì
chú lại bắt giam...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.