BÃO ĐỒNG - Trang 232

xúc bỗng rưới lên. Mùi lộc thơm, mùi riềng bóp cá, mùi bỗng bốc hơi
quyện vào nhau chỉ nhìn, chỉ ngửi đã muốn ăn. Cải nhấp ngụm rượu, đặt
chén xuống mâm, nhưng cứ ngồi nhìn ông Mải, rồi bà cụ và Túc ăn đến
miếng thứ hai, mới nhón tay nhặt lá lộc thơm để vào bát, gắp gỏi đặt lên,
cuối cùng là lấy thìa múc bỗng rưới lên trên gỏi, rồi bê bát và ăn. Không
phải Cải giữ ý giữ tứ gì, mà thực tình cũng muốn biết cách thức ăn gỏi thế
nào để bắt chước, vì lâu lắm rồi, Cải mới lại được ăn một bữa gỏi do chính
những người sành gỏi cá tự làm. Cả nhà này, ông, bà, Điền và cô em gái
đều ăn được gỏi cá. Ông bà đang ăn ngon lành kia. Điền đi vắng không nói.
Còn cô Viên thì từ nãy đã thấy ông san đĩa gỏi ra một cái đĩa con đưa cho
bà mang xuống nhà dưới, hẳn là để phần cô con gái đi làm đồng chưa về.
Mọi người ngồi ăn vẻ ngon lành lắm. Túc không biết có uống được rượu,
mà đã thấy hai lần đưa chén về chỗ ông cụ. Còn Cải, có mỗi chén vẫn còn
đến già nửa. Ông Mải cầm chén rượu lên, ngó sang chiếc chén của Cải,
giục:

- Anh Cải uống đi chứ, sao còn nhiều thế kia. Cái món gỏi là phải đưa

cay vào mới đậm đà, thơm ngon được.

Bà Mải cũng nhìn Cải, bảo:

- Ông nói đúng đấy! Bác cứ uống vào, rồi gắp gỏi ăn đại đi mới thấy

ngon. Chứ chỉ ăn gỏi, không uống rượu, như đàn bà thế, ăn chả được mấy
đâu.

Túc cầm chén rượu dơ lên:

- Nào, bác với em cùng cạn nhá!

Cải nâng chén rượu lên, nhìn Túc dốc một cái hết chén rượu, vội nói:

- Tôi hết một nửa cũng được nhá?

Ông Mải bày cách cho Cải:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.