BÃO ĐỒNG - Trang 44

được định sẵn, kẻo lại rơi vào vết xe của chính ông đấy. Nhưng con người
ta khi đã quá ham mê cũng dễ trở lên mù quáng, hay ít ra cũng như người
quáng gà, chỉ nhìn rõ cái mình ham mê, còn mọi thứ đều mờ mờ nhân ảnh.
Thế nên, khi ấy tôi nói với ông Lạc có phần hơi sẵng: "Không có lệ thì từ
nay thành lệ, ông chạy vào bà Quý mua lạng chè, rồi về nấu nước pha trà
cho bà con uống. Tiền, bảo bà ấy ghi sổ nợ. Đội trả thì trả chứ sao". Thực,
khi ấy tôi không thể ngờ, chỉ mỗi lạng chè tôi bảo ông Lạc đi mua mà sau
này trở lên rắc rối, nào là tôi không có ý thức tôn trọng tổ chức, kỷ luật, từ
khi mới làm Đội trưởng đã tự ý phá bỏ quy định, lập quỹ Đội chi dùng vô
tội vạ, chỉ riêng ký sổ nợ tiền mua chè thời gian làm Đội trưởng đã lên tới
mấy trăm đồng. Nhưng đấy là chuyện về sau. Còn giờ tôi đang nói với anh
về cái đêm đầu tiên tôi cho khoán tuốt lúa.

Khi mọi người nghỉ tay uống nước, hút thuốc xong, bà con lại ra sân,

người tuốt lúa, người giũ rơm, cào rờm, trang thóc. Ông Lạc xách chiếc đèn
bóng làm bằng cái vỏ chai cưa đầu cưa đít, lững thững đi vào gian đẩu nhà
kho, nơi dành cho tổ bảo vệ nghi ngơi. Còn tôi ngồi một tý đã thấy mỏi
lưng, ngả ngay xuống chiếc chiếu trải trên cửa nhà kho ngủ đi mất. Không
biết tôi nằm như thế được bao lâu, vì đồng hồ tay tôi không mang, còn cái
loa của đài truyền thanh Xã mắc trên nóc nhà kho thì tuần chỉ kêu có hai tối
thứ bảy, chủ nhật, hôm ấy tôi nhớ là một ngày giữa tuần. Tôi chi biết mình
ngủ say lắm, say đến mức nghe láng máng như có người gọi đúng tên mình,
lại không phải là mình, nhưng rồi vẫn ú ở như là thưa, như là nói với ai câu
gì đấy, lại chẳng nói gì cả. Mãi đến khi có ai đó vào lay lay đầu tôi, hỏi:
"Có xúc thóc vào, hay để ngoài sân mai phơi luôn, hả anh Điền ơi?". Bấy
giờ, tôi mới choàng dậy, mở bừng mắt, không còn biết mình tỉnh hay mơ.
Mới chập tối đống lúa còn cao là thế, giờ đã không còn một lượm. Hai
chiếc đèn soi cá của nhà ai mang ra, hắt ánh sáng vàng xuộm xuống cái sân
đầy thóc. Khi mọi người cầm đèn lục tục ra về, tôi vẫn còn như mơ ngủ.

Mọi khi đống lúa ấy, gì chứ hai chục người tuốt đập, giũ rơm, cào

rờm, trang thóc cả ngày là cái chắc. Có khi kẻng tan buổi làm, đống lúa chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.