BÃO ĐỒNG - Trang 96

không?". Anh ta vừa cười vừa bảo: "Cũng bình thường, anh ạ". Cải lại hỏi
tiếp một câu rất thật: "Liệu có được mỗi sào tám mươi cân?". Cậu ta trả lời:
"Em cũng không biết!", Cải lại hỏi: "Thế cậu không bao giờ hỏi han việc
lúa má, ruộng nương hợp tác à?". "Không làm thì hỏi làm gì", cậu kia đáp
ngay thật. Cải vẫn không buông: "Cậu không làm, nhưng vợ con cậu làm.
Thì cũng phải biết chứ!". "Thóc lúa nhà mình được chia bao nhiêu thì sao
chả biết. Nhưng còn hợp tác thì biết làm gì cho mệt". Thế đấy, việc mùa
màng được thua của cả hợp tác, trong đó có vợ con mình là thành viên, lại
không cần biết, nhưng của gia đình mình thì biết, chẳng những biết, có khi
còn tìm đủ mọi cách thu vén cho đầy nữa kia. Cả một đội ngũ cán bộ, công
nhân, viên chức của Huyện đông đến mấy nghìn người, nếu mỗi người đều
biết những chuyện hay dở ở làng xóm mình, rồi góp ý, phản ảnh với Huyện
uỷ, Uỷ ban thì đâu đến nỗi những thói hư tật xấu, thoái hoá biến chất trong
một bộ phận cán bộ, đảng viên còn có đất dung thân được nữa.

Cải đạp xe về đến cơ quan cũng chưa đến giờ làm việc buổi sáng. Cô

văn thư người mảnh khảnh, mặt lấm tấm tàn hương, vận chiếc áo tím màu
hoa cà đang quét sân. Thấy Cải về vội vất tệch cái rễ, đi mải vào bếp xách
phích nước nóng lên phòng Cải. Xách chiếc xe đạp dựng vào góc phòng,
Cải quay ra hỏi:

- Có ai hỏi tôi không, cô Lập?

- Hình như có đấy, chú ạ.

- Sao lại hình như. Người quen hay người lạ?

Lập bối rối:

- Vừa nãy có một ông đến tìm chú, nhưng cháu cũng không biết người

Xã nào.

Cải săn đón:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.