BÃO LẠC MÙA - Trang 19

trố mắt nhìn anh. "Lúc anh đưa em về, chỗ nào cũng ngập. Vòng vèo mãi,
rồi phải vào đường Nguyễn Thượng Hiền. Thấy ai giống ông già đẩy xe
đằng trước... Cố đuổi theo vì chẳng lẽ mưa gió thế này ông ấy đi cùng ai?
Lại không phải mẹ. Gần đến nơi, chưa kịp gọi thì thì thấy người kia ôm eo
bố, đẩy bố. Để thêm sức mạnh cho bố... đẩy xe. Anh lằng nhằng đi theo
như sắt bị nam châm hút. Đến phố Quán Sứ thì họ dừng lại... ". Chị nín thở.
Nuốt từng câu anh kể, quên cả việc chỉ cần nhắc anh bước lên một bậc cầu
thang sẽ không phải ngâm chân trong nước. "Rồi bố anh ôm hôn người đàn
bà kia... ". "Trong mưa?" - Chị bật hỏi. Anh gật, hai quai hàm giật giật. "Họ
không không biết đến mưa, đến lội nước. Anh quay xe, đi nhanh về nhà".
Chị thở dài. "Một lúc sau, ông ấy về, người ướt như chuột. Mẹ anh vừa ra
mở cửa ông ấy đã chửi ầm lên". Chị vội nắm lấy cánh tay anh. Nước dưới
chân anh sóng sánh. Ánh trăng lan lan chạy đến chân cầu thang thì vỡ vụn.
"Nào là ông ấy quá nặng gánh để nuôi mẹ con anh. Nào là mẹ anh chỉ biết
ngồi ở nhà, mưa không đến mặt nắng không đến đầu, ăn xương hút máu
ông ấy... Không biết đây là lần thứ bao nhiêu ông ấy gào lên như thế". Anh
vừa kể, vừa giũ giũ tóc, lắc đầu như muốn xua đi những gì tệ hại. Chị
không biết mình đã bước xuống và giẫm chân vào nước từ lúc nào: "Em
hiểu rồi. Bây giờ anh định thế nào?". Anh vòng tay khoác vai chị. Chợt
thấy cả hai đã ở trong nước, anh bật kêu: "Em ướt hết rồi". Chị cười không
trả lời và để chứng tỏ việc lội nước lúc này là rất thích hợp, chị đi ào ra
ngoài. Nước ngập cao hơn. Ánh trăng lan ra rồi tụ vào đằng sau họ. "Đi
chơi đi". Mắt anh sáng lên, vẻ cay đắng lúc trước biến mất. Chị ngẩng lên.
Tất cả lặng ngắt như họ đang ở trong một miếng thạch khổng lồ.

Đi mãi. Đi mãi. Lúc nước ngập đến bụng. Lúc đến đầu gối. Lúc đường

khô. Rồi đến nhà anh.

Phố dài, chéo xiên. Hai bên đường, những cây bằng lăng thấp xòe tán

và hoa nở từng chùm. Mong manh màu tím dai dẳng. Chỗ thấm, chỗ nhạt.
Có chùm hoa dày, bỗng nở tung gật gù như những đuôi con sói. Ánh trăng
lấp lóa sau những chùm lá. "Đẹp quá" - Chị thốt lên. "Đố em, phố nhà anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.