BÃO LẠC MÙA - Trang 242

mảnh sành, nếu bình tĩnh mà tách từng thớ gỗ thì cũng khá được việc.
Nhưng đầu hắn làm gì có óc mà nghĩ. Hắn cứ hùng hục cào như người ta
dùng bàn cạo mà cạo gỉ. Vài cọng xơ gỗ rơi xuống chân càng khích lệ hắn.
Hắn làm việc như điên như dại, cho đến khi móng tay trỏ tuột phựt ra, mắc
lại trong đám sợi gỗ bờm xơm. Hắn nấc lên vì đau đớn, vội đưa ngón tay
mất móng lên mồm mà hút. Dòng máu mằn mặn tứa ra mồm khiến hắn
bình tĩnh lại và sực nhớ đến hàm răng.

Buổi sáng, khi Vân Lì lại gần chuồng ngựa thì Ba Nghệch đã dùng

răng cắn xé, mở được một khe hở đủ để thò đầu ra ngoài. Cảnh tượng thật
khủng khiếp: một cái đầu bù xù như tổ quạ, những cái răng chìa ra to như
răng ngựa, hai hàng lợi bị gỗ cào rách tướp vẫn đang ròng ròng máu.

Mắt Vân Lì sáng lên vì phấn chấn. Những thợ săn cá mập lão luyện

cũng phấn chấn như thế khi gặp được một con mồi dữ tợn. Ông từ từ tiến
lại gần.

Nhưng mặt khi đối mặt với Ba Nghệch, khi ánh mắt ông chạm phải

ánh mắt hắn thì Vân Lì giật mình lùi lại, không tin vào mắt mình. Trước
mặt ông là cặp mắt của một người vô tội. Trong cuộc đời bôn ba, ngang
dọc, Vân chưa từng gặp cái nhìn nào như thế, mặc dù đã chạm trán với đủ
loại kẻ thù, nhiều lắm, ông không thể nhớ nổi, cũng như không sao nhớ nổi
trong đời mình có bao nhiêu chuyến ra khơi. Tất cả những cặp măt ấy - dù
căm giận hay khiếp nhược, đần độn hay gian giảo - đều ngập trong những
tia hối hận chỉ làm ông khinh bỉ. Chúng, lũ súc vật ấy, ý thức hoàn toàn rõ
ràng về việc làm của mình, nhưng lòng tham và tâm địa tàn bạo khiến
chúng mờ mắt, tự giác lao vào tội ác. Chính vì thế mà khi bị sa lưới chúng
hối hận, van xin.

Vân Lì tiến lại, Ba Nghệch vẫn lồng lộn nhìn ông, răng nghiến ken

két, mắt vằn lên những tia máu đỏ ngầu. Đúng, ông không nhầm. Đó là đôi
mắt của một con thú dữ, hung hãn nhưng vô tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.