BÃO LẶNG - Trang 107

tiếng khóc nghe như van vỉ "Norbert... Norbert...". Tôi có cảm giác mình đã
từng nghe thấy ở đâu đó trước kia. Điều đó tác động đến Choiesux nhiều
hơn tôi, khiến cho tất cả cơ bắp trên thân thể của anh ta giãn ra và dường
như quên mất tôi, anh ta quay đầu về phía tiếng động nhanh như một con
chim. Tôi nhìn thấy một nụ cười ngây ngất, ngạc nhiên và hạnh phúc xuất
hiện trên bộ mặt hung ác của anh ta trước khi vang lên tiếng đêm "Ba". Tôi
nhắm mắt bóp cò. Trước khi chết tôi cần làm một việc gì đó hiệu quả có
ích. Khi mở mắt, mạch máu trên thái dương tôi đập mạnh, tôi không thể
kìm được cảm giác tanh tưởi lạ lùng. Norbert de Choiesux nằm sóng soài
trên mặt đất. Bước lại gần, tôi thấy viên đạn xuyên thủng đúng giữa hai con
mắt của anh ta, chứng tỏ cuộc đấu súng đã diễn ra hoàn toàn đúng luật. Cái
màu đỏ phía sau hàng rào như biến mất, lẫn vào trong cỏ.

Mọi người nhìn tôi vui mừng và thán phục nhưng chính điều đó càng

khiến tôi cảm thấy tanh tưởi hơn, tới mức tôi nôn thốc nôn tháo ra gốc cây
cả bữa sáng mà tôi đã ăn một tiếng trước trong khi vẫn còn đang trong
trạng thái lơ mơ. Martha đã giữ lời hứa của mình.

Choiseux là một gia đình dòng dõi quý tộc, dã man trong phong tục

của họ nhưng khắng khít với nhau. Và Henry, người anh cả đã khích lệ ông
em trai của mình dấn thân vào cuộc thách đấu này, bị dằn vặt day dứt khi
mang xác của em trai anh ta về. Anh ta vật vã bên cái xác và gọi tên em trai
khóc thổn thức với thái độ đau đớn, ân hận giày vò. Điều đó làm tôi chảy
nước mắt, thậm chí còn định cố gắng an ủi anh ta nếu một người nào đó
không nhìn tôi với một ánh mắt phản đối.

Gildas xanh tái. Anh ta nhìn rồi ngạc nhiên và nghi ngờ. Rõ ràng lúc

trước anh ta đã chuẩn bị tinh thần để trả thù cho tôi chứ không nghĩ là sẽ
nghe thấy những tiếng khóc than xót thương cho đối thủ. Choiesux, sau khi
bình tĩnh, rút súng ra, thậm chí không thèm ngắm. Viên đạn trúng tay
Gildas nhưng bản thân anh ta cũng trúng đạn vào chân, lử đử quay tròn và
ngã xuống đất. Anh ta bò về chỗ xác chết của em trai mà anh ta đã từ chối
không cho phép một ai khác mang đi, gọi tên em trai. Tôi đang run rẩy,
chúng tôi tất cả đều đang run rẩy. Đó là sự xót thương khi trên cánh đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.