BÃO LẶNG - Trang 16

1833 đó qua đi như một giấc mơ, mặc dù cũng dài như cả thập kỷ và không
bao giờ kết thúc. Tôi không biết gì khác ngoài tình yêu của mình. Phụ nữ
luôn là một đối tượng khó hiểu, cho dù người ta có tìm hiểu cả đời cũng
không chắc được điều gì cả. Có lúc người ta nghĩ rằng họ không để ý đến
anh, nhưng chỉ cần một ánh mắt của họ cũng khiến người ta nhầm tưởng về
điều ngược lại. Anh đi vào giấc ngủ với niềm hy vọng vào ngày mai, nhưng
khi thức dậy lại chìm vào nỗi thất vọng.

Tình trạng ấy luôn đến với tôi như không bao giờ chấm dứt. Niềm vui,

nỗi buồn của tôi phụ thuộc vào thái độ của cô với tôi chứ không phải vào
tình cảm của tôi với cô. Song tôi cũng là một gã trẻ liều lĩnh. Tôi vẫn muốn
được nghe cô nói ra điều mà tôi đã biết chắc. Và tôi có buộc phải thú nhận
điều đó không? Tôi đâm ra bực tức Flora vì chính sự im lặng của mình. Sau
hai tuần cô không thể không nhận ra tình cảm của tôi nhưng lại không bao
giờ thể hiện một dấu hiệu gì chứng tỏ nhận biết của cô. Khi phụ nữ không
muốn đáp lại tình yêu của anh thì hầu như tất cả họ đều có chung một cách
xử sự, một giải pháp, đó là sự im lặng. Và sự im lặng của Flora thật tàn
nhẫn, nhưng tôi hiểu cô không có sự lựa chọn nào khác. Tôi hiếu rằng cô cô
tình lờ đi, coi như không biết gì để giúp cho tôi thăng bằng, để giữ lại giữa
chúng tôi tình bạn, sự thanh thản nhẹ nhàng. Vì thế, vào một buổi tối giông
bão, khi tôi đề nghị được gặp riêng thì cô đồng ý ngay mà không hỏi lý do
hay tỏ ý thắc mắc gì cả.

Tối hôm ấy, tôi đứng run rẩy trước thềm nhà cô. Tôi run sợ vì biết

trước nỗi đau mà mình sẽ phải chịu. Như một anh chàng khờ khạo, như một
đứa trẻ rồ dại, thi thoảng tôi vẫn cứ tự dối mình: liệu có thể cô ấy sẽ đồng
ý, có thể sự hờ hững của cô ấy sẽ chỉ là sự hiểu lầm tai hại của tôi, và có thể
cô ấy cũng đang đợi chờ tôi thì sao,... Ánh điện sáng khiến tôi trấn tĩnh, dập
tắt ý nghĩ đó như khi người ta dùng một cái gối để làm chết ngạt một đứa
trẻ, dù cho đúng ra thì không ai có thể tự giết chết niềm hy vọng của chính
minh, niềm hy vọng mà nhờ nó anh ta sống được.

Flora đợi tôi gần nhà kính. Cô ít khi quan tâm để ý tới nói đó vì nhìn

chung cô không thích những gì ở trạng thái tĩnh. Cô chỉ thích quan tâm tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.