BÃO LẶNG - Trang 38

cánh cửa rộng mở phía trước, không bao giờ phải quay nhìn lại những điều
kinh khủng trước kia. Khi đó tôi cũng rơi vào một trạng thái như vậy.

Giờ đây tôi nhận ra rằng mình chẳng là gì cả trước khi gặp Flora, tôi

chẳng khác gì những người đàn ông và những người phụ nữ khác cùng thế
hệ tôi. Chỉ có các thi sĩ mới có thể len lỏi, mổ xẻ những suy nghĩ nội tâm,
những độc thoại hướng nội, những ngóc ngách sâu kín trong tâm hồn con
người. Và để trả thù cho sự cô độc của họ, họ cố tình xuyên tạc, bóp méo
chúng tôi. Họ không hề đề cập đến chúng tôi. Thế hệ tôi chia ra hai trường
phái: một thì luôn sống trong sự cấm đoán và dĩ nhiên là họ khát khao mọi
thứ, nhưng đồng thời với họ, mọi thứ đều đáng sợ, nguy hiểm. Còn trường
phái kia gồm những người mà cái gì cũng có, muốn gì được nấy và chính vì
thế với họ mọi thứ đều trở nên buồn tẻ, nhàm chán. Song cả hai loại trên
đều có một điểm chung, đó là càng sống lâu, càng hưởng thụ bao nhiêu họ
lại càng kỹ tính và hoài nghi bấy nhiêu. Mặc dù xã hội vẫn luôn bị xáo
động, lộn xộn vì những quy tắc, chuẩn mực đạo đức do chính con người tự
đặt ra nhưng tất cả những điều đó vẫn luôn tác động mạnh mẽ lên mỗi
chúng ta. Và các nhà thơ luôn là những người tự do, phóng khoáng nhất.
Những sự mẫu mực trưởng giả, những cố gắng thảm hại của chúng ta để
thích ứng cũng không bao giờ có thể giết chết những nhu cầu, bản năng tự
nhiên, chúng vẫn luôn kêu gào đòi hỏi, không thể chế ngự bằng lý trí, giống
như tình trạng tôi hiện nay.

Tại sao trước kia tôi cứ phải nói: chúng ta đã là... chúng ta là... chúng

ta sẽ là... Có phải đó là sự cố gắng nực cười của tôi để loại bỏ sự cô độc, để
phủ nhận sự bất lực trong cuộc đời hay không. Tại sao tôi cứ phải sống rập
khuôn theo những định kiến, thói quen, ràng buộc phù phiếm mà chẳng biết
tại sao lại tồn tại những điều đó, và để làm gì. Tất cả những người phụ nữ
và những người đàn ông ở tuổi chúng ta đều được nuôi dạy cho tới khi
khôn lớn, trưởng thành, tất cả đều mong ước, hy vọng được tôn trọng bằng
những quy tắc khác, và không phải tham gia những trò chơi vô nghĩa đáng
ghét trong tình yêu, đôi khi còn bị đem ra làm trò cười, bị xã hội chối bỏ.
Dù sao thì theo lẽ bình thường của quy luật tự nhiên, khi đến tuổi người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.