BÃO LẶNG - Trang 43

Thực ra ngay cả đến giờ tôi cũng không hiểu Gildas nghĩ gì về tất cả

những điều này. Trước đây anh ta là một thanh niên luôn phải vắt kiệt tuổi
trẻ, thời gian, mồ hôi sức lực của mình để làm mầu mỡ cho mảnh đất của
người khác mà không bao giờ mong được hưởng thụ những thành quả sức
lao động của mình, không bao giờ được mong gặt một hạt lúa trên cánh
đồng mà mình đã làm việc vất vả. Giờ thì những con người trong cái đám
đông vẫn bắt anh ta phải làm việc cật lực chỉ mong được giúp anh ta giảm
bớt gánh nặng của những công việc đó, cho dù trước kia họ sẵn sàng nổi
cơn thịnh nộ nếu thấy anh ta ngơi tay chỉ trong năm phút. Tôi gán cho anh
ta những ý nghĩ chua chát, khinh miệt nhất. Song trước sự xét nét chú ý của
tôi anh ta vẫn giữ một đôi mắt ngây thơ như cún con, như một thanh niên
vô tư, trong sáng, hồn nhiên. Anh ta luôn mỉm cười, cả ánh mắt cũng luôn
tươi vui lấp lánh, và tôi vẫn không nhận ra rằng phong thái thoải mái, tự
tin, sự duyên dáng đáng yêu đó là của một người đàn ông đang yêu và được
yêu.

Flora cũng tỏ ra say mê - tôi có thể đọc được điều đó trong mắt cô - và

cô thường đọc to những vần thơ như trong buổi picnic lần trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.