BÃO LẶNG - Trang 44

Phần III

Có lần ngài Jules Janin, một con người kiệt xuất ở Paris, trên đường đi

thăm họ hàng ở Nimes đã ghé qua Angoulême của chúng tôi thăm Gildas
khiến cho cả thị trấn bé nhỏ của chúng tôi ai cũng lấy làm vinh dự vì được
đón tiếp ngài.

Tôi không bao giờ tham gia vào những bữa tối nơi người ta toàn khoe

khoang sự thông thái rởm, trình diễn những bộ trang phục lố lăng diêm dúa.
Giờ đây tôi như biến chất từ một con người thân thiện, tốt bụng, chất phác,
hồn nhiên thành một con rắn độc nhưng không ai phát hiện ra, ngay cả
Flora. Nhưng nói cho cùng thì giờ đây cô đâu còn để ý đến những gì liên
quan tới tôi nữa. Cô có thể đi qua chỗ tôi mà không thèm nói chuyện với
tôi, nhìn về phía tôi mà không nhận ra tôi, nghe tôi nói mà không hiểu tôi
nói gì. Thậm chí tôi còn nghĩ rằng nếu có hôn cô, chiếm đoạt cô thì cô cũng
không hề cảm nhận được những sự vuốt ve của tôi. Tôi đã không đủ can
đảm để thử. Giờ đây Gildas thay tôi làm việc đó và chứng minh rằng tôi đã
lầm.

Một tối nọ trời đổ mưa như trút, trận mưa đầu tiên kể từ khi mùa thu

tới. Với tôi đó như một trận đại hồng thủy kể từ khi anh chàng thi sĩ kia
quay về. Vì lý do trời mưa nên Gildas tự cho mình vị trí tháp tùng Flora trở
về nhà. Trước đó anh ta đã uống một chút rượu nho Toquay hay sâm banh
gì đó - một việc không bình thường vì mọi khi anh ta không bao giờ dùng
rượu. Và anh ta đã thố lộ với cô điều cô hằng mong chờ, ao ước. Cô để anh
ta nói, để anh cúi sát mái đầu đẹp đẽ vào cô trong bóng tôi của cỗ xe, để
cho đôi môi gợi cảm của anh ta thăm dò khắp cơ thể, để cho anh ta đi theo
tới tận bậc thềm, rồi vào phòng ngủ, rồi lên giường, làm hoen ô tấm dra
trắng mà có lần tôi thoáng thấy, hàng đêm tôi vẫn mơ thấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.