BÃO LẶNG - Trang 55

tốt nhất của em, tạm biệt..."

Tôi không nói gì, bắt tay Gildas như một kẻ mất trí. Bóng đêm ập

xuống. Mùa thu đang tàn dần, đông bắt đầu tới. Flora sẽ không bao giờ
quay về nơi đây nữa. Angoulême sẽ là một mùa đông buồn tẻ lạnh giá.

Hai năm trôi qua. Tháng ngày cứ nối tiếp trôi đi nhưng tôi có cảm giác

chẳng ngày nào giống ngày nào vì tôi luôn mệt mỏi. Ngược với những gì
mọi người thường nghĩ, khi cuộc sống của anh không có gì biến động mà
cứ đều đều thì mỗi ngày trôi qua luôn là một ngày mới khác nhau, tùy theo
tâm trạng cảm xúc từng lúc. Chỉ khi người ta hạnh phúc thì ngày nào cũng
là một ngày mới như nhau. Tôi phát hiện ra điều này vì những buổi hoàng
hôn duy nhất, những buổi tối duy nhất mà tôi có thể nhận ra chính là nửa
tháng hạnh phúc nhức nhối mà tôi đã nói trước đây trong suốt mùa hè huy
hoàng đó, và tôi thật yếu ớt, ngốc nghếch, hài hước, lạc quan tới mức tìm
thấy hạnh phúc trong những tháng ngày đó, trong sự bầu bạn với Flora.
Nhưng tôi đã bất lực trong việc thu xếp hai tuần đó, sắp xếp hàng nghìn sự
kiện xảy ra theo trình tự thời gian. Đôi lúc việc này khiến tôi thấy buồn ngủ
díu mắt.

Căn phòng tôi lúc nào cũng chìm trong bóng tối. Đêm đêm, tôi thường

chỉ thắp một ngọn nến leo lét vừa đủ để gọi là sáng. Tôi thích ánh sáng nến
hơn là đèn khí gas. Điều này cũng chứng tỏ sự già cỗi trước tuổi của tôi.
Căn phòng tôi ám đầy muội nến và than. Ngọn lửa trong lò sưởi không đủ
để xua tan không khí lạnh lẽo, chúng làm tôi khó thở.

Da thịt tôi co lại, cả cơ thể tôi đã mất đi sức mạnh, trở nên suy nhược,

già cỗi, thiếu máu với lớp da trong suốt, nhợt nhạt và khô nhăn nheo, mái
tóc ngả màu xám. Lúc nào tôi cũng run lẩy bẩy mặc dù đã có chiếc chăn
lông vịt mà bà chủ nhà cho. Khi màn đêm buông xuống, trong căn phòng
nhỏ với ánh nến leo lét nhảy nhót, tôi luôn cảm thấy ốm yếu, kiệt sức, như
đứng trên bờ vực thẳm của cô đơn và cái chết. Căn phòng của tôi giống như
ngôi nhà mộ, cái giường của tôi như quan tài, những tấm dra trắng như vải
liệm. Răng tôi giờ chỉ có thể ăn được những món rau và thịt mềm, mí mắt
thì sụp xuống, ngay cả giữa ban ngày tôi cũng luôn có cảm giác bị che phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.