BÃO LẶNG - Trang 83

cô ta mọi thứ vì cô ta sẽ chẳng lấy cái gì cả. Tất cả bọn họ, từng người một
nối tiếp nhau..."

"Và tôi" - Tôi cười to - "Tôi đã từng đề nghị cô ta điều gì, tôi đã hứa gì

với cô ta?"

Honoré mỉm cười: "Chính là sự im lặng của anh" - Ông ta nói - "Sự im

lặng là tất cả những gì cô ta muốn ở anh".

Tôi bỗng tức điên lên vì điều ông ấy nhận ra. "Tôi không nói gì chỉ là

vì Flora, tất cả chỉ là vì cô ấy mà thôi. Vì bất ký lý do gì tôi cũng không
muốn cô ấy dính vào chuyện lăng nhăng giữa người hầu gái dâm đãng với
những người đàn ông trăng hoa này. Những chuyện lăng nhăng ấy không
có gì dính dáng tới Flora cả. Không gì có thể làm cô ấy vấy bẩn được, tôi
chắc với ông một điều như vậy".

Một chút nữa thì tôi đã đánh ông ta nhưng cơn giận dữ của tôi đã xẹp

xuống trước khi giáng cú đòn đầu tiên. Ngoài trời bắt đầu nổi cơn dông.
Tôi đứng dậy nhìn ra cửa sổ. Quảng trường mù mịt cát bay và cả những tờ
báo vụn, những chiếc lá rụng, tất cả mọi thứ tạp nham trong thị trấn
Angoulême. Tôi quay lại và chút nữa thì va vào ông Honoré, cũng đang
đứng nhìn qua vai tôi.

Tôi nói: "Giờ nhìn tôi đây. Phải nói rằng không phải là có hàng triệu

cách làm tình với với một cô gái. Đạo Hồi nói rằng chỉ có 36 cách thôi,
thậm chí tôi cũng không biết hết. Và trụu lạc thì vẫn cứ là trụy lạc, anh bạn
già ạ, không hơn đâu".

Một thoáng im lặng trước khi Honoré đáp lời tôi bằng một giọng như

thì thầm: "Có cái hơn và có cái không hơn, tôi thề là thế".

Và sự im lặng ấy gây ấn tượng cho tôi hơn tất cả những gì ông nói từ

trước đến giờ. Ông ta không nói thêm cũng không giải thích thêm điều gì.
Và trong buổi chiểu giông bão đó có lúc tôi có cảm tưởng rằng Honoré như
đã chết.

"Tôi sẽ đề nghị Flora sa thải cô ta" - Cuối cùng tôi lẩm bẩm một cách

ngán ngẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.