BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 155

“Tác dụng không bảo đảm là thế nào?” Hách Đằng gần như là nghiến

răng nói.

Thái độ của ông bác sĩ vẫn thờ ơ, cứ như sợ nói dư một chữ là tắt thở,

“Thì là không bảo đảm sẽ không phát bệnh, áo!!”

Hách Đằng chưa nghe hết đã lao đến, cậu chịu đủ rồi, đời trước đã ép

dạ cầu toàn khúm na khúm núm, cứ cho là làm người tốt thì sẽ có kết quả
tốt, kết quả chết không toàn thây, đời này vì bị chó cắn một chút xíu, mà
Đại Bảo cũng đâu cố ý, hơn nữa Đại Bảo lại khỏe mạnh lương thiện như
vậy mắc gì cậu phải đến đây nghe cha bác sĩ rác rưởi này bíp bíp bíp!

“Bình tĩnh bình tĩnh!” Tô Dật Tu từ sau lưng ôm Hách Đằng phút chốc

phát cuồng lại, “Không chích nữa chúng ta không chích nữa được không!”

Bác sĩ hoàn hồn lại thì giận dữ rống lên với Hách Đằng đã bị giữ chặt,

“Cậu cắn tôi! Cậu dám cắn tôi à!!!”

“Tôi cắn ông đó! Mau đi chích đi! Nếu không lỡ chết tôi chả chịu

trách nhiệm đâu!”

“Tôi báo cảnh sát tố cáo cậu!” Ông bác sĩ chỉ tay vào cậu.

Tô Dật Tu ôm Hách Đằng vào lòng quay lại nói với ông bác sĩ kia,

“Báo ngay đi, lập tức! Ông đừng tưởng tôi sợ! Ông không báo thì để tôi
làm thay! Cắn ông là nể mặt ông rồi, nếu là tôi không chừng sẽ cầm giày
phang vào mặt ông! Có rất nhiều người ở đây chứng kiến khi nãy ông hù
dọa cậu ấy nói chết chóc gì đó, bảo chích ông không chích, thừa cơ bán
thuốc ngoại, muốn kiếm tiền thì đừng có xxx, vừa muốn hả hê vừa muốn
kiếm tiền, trên đời này không có chuyện tốt vậy đâu! Nhanh lên, có di động
không, không có thì tôi gọi giúp ông!”

“Đúng vậy! Chỗ này gần nhà, nếu không chẳng muốn đến làm gì, lần

nào mặt mày cũng như quỷ sứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.