BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 185

Tay được nắm chặt, có người sờ trán cậu, là tiếng của Tô Dật Tu.

“Em sao vậy?” Thều thào hỏi.

“Em bị sốt, sốt cao, không ngờ cơ thể em phản ứng mạnh vậy.” Tô Dật

Tu dán một miếng dán hạ sốt lên trán cậu, “Không sao, ngủ đi.”

Hách Đằng mở mắt ra, mi mắt rất nặng, “Em choáng đầu.”

“Đương nhiên rồi.”

Sau đó có tiếng Tô Dật Tu mắng nhỏ, “Đại Bảo đi qua một bên, đừng

nghịch.”

“Đại Bảo đang làm gì?” Cậu muốn biết có phải Đại Bảo liếm mặt cậu

thật không.

“Nó biết em đang bệnh, rất lo cho em.”

“Vậy sao anh đuổi nó đi?”

Tô Dật Tu hậm hực nói: “Nó thừa lúc anh ra ngoài dám nằm lên liếm

em.”

Quả nhiên.

Hách Đằng cười yếu ớt, “Ghét quá đi. Lau sạch sẽ cho em chưa?”

“Thôi em đừng cười nữa, trông hoảng quá.” Tô Dật Tu hỏi cậu: “Uống

nước không? Đói bụng không?”

Hách Đằng thấy rất nóng, cổ họng rất khô, gật đầu.

Ống hút được đưa đến bên môi, cậu hé miệng, Tô Dật Tu chăm sóc rất

chu đáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.