BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 248

Biểu hiện của Tống Ân Chi rất tinh anh, không lâu sau, con chó lông

vàng nhà anh ta ra, trông rất oai, tắm rửa sấy lông xong quả nhiên sẽ khác.

Hách Đằng rất có duyên với loài chó, con lông vàng chạy đến cọ cọ

vào cậu. Tống Ân Chi cười nói: “Vừa gặp đã quen, ha ha.”

Khóe miệng Hách Đằng giật giật, sao nghe vậy cứ thấy kì kì.

“Vậy chúng tôi đi trước đây.” Tống Ân Chi nói, “À, trước đây anh ấy

từng cho tôi số điện thoại, nhưng tôi lỡ làm mất rồi, ha ha, gần đây không
gặp anh ấy, cậu cho tôi biết được không, lần này tôi sẽ giữ kĩ.”

“…” Cái bíp, thì ra đã đón đầu tôi ở đây. Có đàn ông hỏi số điện thoại

của Tô Dật Tu với cậu, gặp vấn đề này, nên hiếm hoi lắm mới thấy cậu trở
nên cảnh giác như bây giờ, “Thật ngại quá, hôm nay dẫn nó đi tắm, tôi
chẳng đem theo gì, số lưu trong điện thoại, ừm, tôi không giỏi nhớ số lắm,
cho nên tôi không nhớ, hay là lần sau đi, lần sau tôi mang điện thoại theo
rồi nói cho anh biết.”

Mặt Tống Ân Chi cứng lại, nhưng hồi phục rất nhanh, “Vậy được.”

Anh ta rút ví lấy danh thiếp ra, “Đây là số của tôi, nếu được sau khi về
phiền cậu gửi cho tôi. Cảm ơn.”

“Ha ha, không có gì, không có gì.” Hách Đằng cầm lấy tờ danh thiếp,

nhìn một cái. Không nhìn thì không biết, nhìn rồi giật cả mình.

Tống Ân Chi, tổng giám đốc công ty đầu tư tài chính Tân Thánh.

Tạm thời mặc kệ anh ta là tổng gì, nói đến đầu tư tài chính Tân Thánh,

nếu cậu chưa từng trải qua năm năm về sau, chắc chắn cậu sẽ chao đảo vì
ngành nghề cao cấp này, nhưng bây giờ, cậu biết không lâu sau công ty sẽ
phát triển thần tốc, trở thành công ty tài chính xếp nhất nhì toàn thành, rồi
những ngày sau đó, xuống dốc không phanh, thật sự giống hệt như chiếc xe
chạy qua đỉnh núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.