BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 280

thật ra cũng không phải vấn đề gì lớn, nếu ba mày đồng ý thì tao cũng
không ý kiến, quan trọng là mày thích.”

Đại Bảo ngồi lên nhìn Hách Đằng,thật vậy sao thật vậy sao!!

“…” Xem như chưa nói gì được không.

Quả nhiên một mình ở nhà quá cô đơn rồi, hiểu được cả tiếng lòng của

con chó rồi.

Tối đó khi Tô Dật Tu về nhà, Hách Đằng hưng phấn nói với anh thứ

sáu cậu sẽ dẫn Đại Bảo đi công viên chơi.

“Được, ý kiến hay.” Tô Dật Tu đi tới hôn đầu con mình một cái, “Con

trai, ngoan ngoãn dẫn… Nhị Bảo của con đi chơi, đừng để lạc mất.” Suýt
chút nữa nói “dẫn mẹ con đi chơi” rồi.

“Đã bảo đừng gọi em là Nhị Bảo mà!” Cái vá Hách Đằng đang cầm

múc cháo rơi vào nồi rồi.

“Ừm, Nhị Bảo đi chơi vui nhé.”

“Đã nói là dẫn Đại Bảo đi chơi mà!”

“Thật sao!” Tô Dật Tu nhìn cậu không dám tin, sau đó hỏi Đại Bảo:

“Đại Bảo, con thật sự cần ra ngoài chơi à?”

Đại Bảo quyết định đi chơi banh.

Hách Đằng bất lực sỉ vả Tô Dật Tu đang như đứa trẻ con, “Anh xem,

Đại Bảo đã lớn vậy rồi, cũng cần ra ngoài chơi với những con chó khác
chứ.”

“Chỗ nào của nó to? Em thấy rồi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.