BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 300

Khoác túi xách lên lưng, một tay dắt chó, dưới ánh nắng sớm, nụ cười

nhẹ của Hách Đằng trở nên vô cùng chói mắt.

“Nếu không biết em trước, nhìn thế này còn tưởng em là sinh viên.”

Tô Dật Tu nổ máy lái xe ra khỏi bãi đỗ.

Đại Bảo đi sau không ngừng dùng đầu ủn Hách Đằng, Tô Dật Tu xót,

“Đại Bảo con có thể nhẹ nhàng với người của ba một chút được không!”

Đại Bảo nghe ba gọi mình, sáng nay ba nó và cậu bảo mẫu… Con

cũng muốn hôn. Thế là nó xề mõm tới.

Mặt dài miệng cũng dài, Tô Dật Tu sắp đánh nó rồi, Hách Đằng ngồi

cạnh vừa cười ha ha vừa xoay người ôm đầu Đại Bảo vào lòng, “Đại Bảo
Đại Bảo, ba mày sắp biến hình rồi!”

Hách Đằng chỉ nhìn chăm chăm vào Tô Dật Tu không chú ý Đại Bảo

bắt đầu thè lưỡi, liếm lên mặt cậu một cái.

“Óa!” Hách Đằng sờ lên thấy toàn là nước miếng, vội lục túi tìm khăn

giấylau.

“Lau làm gì, con anh yêu em chưa, tuyệt đối đừng lau mặt.”

“Tại sao.” Hách Đằng vừa lau vừa ngửi ngửi, “Có mùi của nó không?”

“Sợ gì chứ, trên đùi anh cũng có mùi của nó, đôi ta đúng là trời cao se

duyên.”

“…” Thật ngờ nói cái gì cũng kéo đến chuyện này được, Hách Đằng

đành phải quay đầu nhìn ra cửa sổ, “Không biết xấu hổ.”

Công viên rất gần nhà, đến rất nhanh, hơn nữa vào lúc Tô Dật Tu đang

định giả vờ quên chạy lố đường thì Hách Đằng đã chuẩn bị xuống xe rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.