BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 303

Hách Đằng lén nhìn mặt chủ con Golden một cái, quả nhiên đã sầm

xuống rồi.

“Đại Bảo, ở đây có nhiều bạn như vậy, chơi cùng nhau sẽ vui hơn.”

Cậu khuyên nhủ Đại Bảo.

Sao lại vui được? Đại Bảo nhìn Hách Đằng, đám đó toàn là chó, ta đâu

phải chó.

Hách Đằng bóp trán.

Golden chạy lòng vòng rồi ra sau mông Đại Bảo, như định ngửi. Đại

Bảo sải chân chạy. Golden đuổi theo sau, hai con chó chạy càng lúc càng
nhanh. Đừng nói, rất đẹp, màu lông của Đại Bảo nhạt hơn con Golden kia,
hai con chó đi chung trông rất hợp.

Ban đầu Đại Bảo và Golden còn chạy một trước một sau, rồi dường

như thấy phiền đột nhiên chạy bắn đi vứt bỏ Golden.

“Đại Bảo!!!” Cái bíp! Hách Đằng toát mồ hôi, chỉ chớp mắt mà đã còn

mỗi Golden đứng đó, Đại Bảo biến mất rồi. Bụng quặn lên. Tuy cậu khẳng
định là Đại Bảo sẽ không lạc, nó biết tự về, nhưng cũng là với điều kiện
không gặp phải người xấu, bây giờ kỹ thuật của những kẻ trộm chó rất tinh
vi, chỉ ba phút là xong rồi.

Trời ạ!!

Golden đã về cạnh chủ, Hách Đằng nhìn quanh một lượt, không thấy

bóng Đại Bảo.

“Đại Bảo!!” Cậu gọi một tiếng, nhưng không dám chạy đi tìm, vì có

thể Đại Bảo sẽ chạy theo đường cũ về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.