BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 318

Bành Tường xì một cái, “Đúng là giống hệt như Tô Dật Tu, chỉ cần có

liên quan đến Đại Bảo là không yên.”

“Đương nhiên.” Hách Đằng cười tinh quái, hai mắt sáng lấp lánh,

“Anh Bành, tôi vào thăm anh tôi.” Cậu cầm dây cổ của Đại Bảo trong tay,
“Nhờ anh trông Đại Bảo một lúc được không?”

“Lần sau nhớ làm cho tôi một phần giò heo đó, tôi thích cay.”

“Được được! Không thành vấn đề.”

Dư Quang cũng đưa dây ra, “Giúp tôi một chút luôn nhé, tôi cũng vào

xem.”

Bành Tường nhìn anh ta, “Vị này là?”

“Xin chào, tôi là Dư Quang, làm trong đài truyền hình.” Dư Quang rút

danh thiếp trong túi ra, đưa cho Hách Đằng và Bành Tường mỗi người một
tấm.

Hách Đằng nhìn nhìn, “Lúc nãy anh không nói.”

“Nói rồi thì thái độ của cậu với tôi sẽ tốt hơn chứ?” Dư Quang trêu

cậu, sau đó nói: “Gần đây vừa khéo đang làm một chuyên đề về thú cưng,
cho nên nhân tiện muốn tìm hiểu về bệnh viện thú y một chút.”

Bành Tường nhét danh thiếp vào túi, “Vậy thôi sao? Không còn mục

đích gì khác? Không phải muốn hãm hại chúng tôi chứ.”

“…”

“Hai người nói chuyện đi tôi đi vào trước.” Hách Đằng xoa đầu Đại

Bảo, “Tao đi tìm ba mày, sẽ ra ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.