BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 345

khó nữa, cậu chầm chậm nói: “Khi vừa thích anh, thật ra cũng thấy rất khó
tin, không ngờ mình lại thích một người đàn ông, nhưng em chỉ có một
mình, vốn cũng không định tìm bạn gái, hơn nữa, thích anh rất tự nhiên,
sau đó thậm chí em từng nghĩ, dù anh có kết hôn, mà chỉ cần ngoắc một
ngón tay với em thôi, có thể em cũng không từ chối được.”

“Em nghĩ vậy thật sao?”

“Anh nói chuyện nào?”

“Sau này anh kết hôn, vẫn dan díu với em.”

“Ừm.”

“Bị điên à!” Tô Dật Tu cũng chẳng nhớ được bây giờ chỗ nào trên

người cũng đau nữa, chỉ muốn mắng cho cậu tỉnh ra, “Khoan nói nếu anh
đã thích em thì tuyệt đối không cưới cô nào khác, thì dù anh có lấy vợ, mà
còn bám lấy em không buông hai tay hai con cá như thế, thì anh là loại tệ
hại không ra gì, nhưng em cũng không được cam chịu như vậy, lẽ ra em
phải đánh anh một trận, hoặc là mắng anh không biết xấu hổ, nói chung
không được để ý tới anh nữa.”

“Lỡ anh cứ bám riết lấy em thì sao?”

“Nếu anh khốn nạn như vậy thật, thì không đáng cho em thích, em cứ

nghĩ vậy là được rồi. Nồi nào úp vung nấy, nếu anh tệ như vậy, thì vợ anh
cũng chẳng tốt đẹp gì, em tuyệt đối không được dính dáng tới anh, nếu
không sau này sẽ không được yên lành đâu.” Tô Dật Tu cứ nghĩ lại thấy
bực bội, dù không xảy ra, nhưng không thể dừng tưởng tượng được, thậm
chí còn có cả cảnh ẩu đả với Hách Đằng, đáng sợ quá đi, anh vội cảnh cáo:
“Nếu em chịu dan díu với anh, vậy em cũng tệ luôn! Em không thấy có lỗi
với học trò em đã từng dạy sao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.