BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 441

“Hỏi thừa, trời nắng to không mưa, một bãi ướt nhẹp rớt xuống, không

phải phân chim thì là gì!! Trời ơi, mau lấy xuống cho em!”

“Đừng hoảng đừng hoảng, ha ha ha ha!”

“Không được cười!!!”

Tô Dật Tu dùng khăn giấy chùi phân chim, Hách Đằng hậm hực quay

đầu vào nhà, “Em vào gội đầu.”

Xối nước dưới vòi sen, anh Nhất Hưu chủ động hy sinh gội đầu cho

cậu, để phòng ngừa mình cười ha hả lên, buột phải nghĩ chuyện khác để
phân tán tư tưởng, nhưng người nào đó lại cứ nói đi nói lại như muốn khắc
sâu ấn tượng, “Tự dưng bị phân chim rơi trúng đầu, không phải hiện tượng
tốt đẹp gì, hôm nay ngày mấy tháng mấy năm mấy?” Đều tại mình trước
đây quá thiếu quan tâm đến chuyện quốc gia đại sự, ngày ngày ăn no ngủ kĩ
vô tư vô lo.

“Đừng căng thẳng vậy.” Xối sạch bọt trên tóc cậu, lấy khăn lông lau

nước, “Chim bay trên trời, chúng nó vừa bay vừa ị mà, không trúng em thì
cũng trúng người khác.”

“Nhưng đâu có trúng anh.”

“Đừng nghĩ vậy.”

“Mau nói cho em biết ngày mấy!”

“Ngày 4 tháng 7 năm 2009.”

Hách Đằng ngồi trên bồn cầu trăn trở suy nghĩ, “Chắc không có

chuyện lớn gì đâu nhỉ. Anh thấy sao?”

“Kì thi vào cấp ba kết thúc rồi, kỷ niệm sự kiện cầu Lư Câu chưa đến,

em nghĩ là có chuyện lớn gì chứ?” Tô Dật Tu rất buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.